TruyenFull.Me

Wander Through The Land Of Gensokyo


Sau khi trò chuyện một lúc, thì Keine do có lớp để dạy cho trẻ em nên đã đi trước để chuẩn bị cho tiết học, để lại Red và Mokou ở Nhân Thôn để tham quan. Đương nhiên Keine nhờ cổ trông chừng Red, tránh việc cậu ta lang thang ngoài Nhân Thôn. Hiện tại, hai người họ đang vừa ngồi ăn Dango vừa trò chuyện với nhau về Gensokyo và bản thân Red.

"Nói thật, tôi không ngờ cậu lại quyết định ở lại đây nhanh vậy luôn đấy. Đa số người Ngoại Giới vào đây cũng hay đắn đo lắm đó." - Mokou cầm cây Dango ăn và nói.

"Thì bên ngoài chán lắm mà, với lại tôi thích mấy sự huyền ảo và huyền bí. Tôi có kha khá trí tưởng tượng đấy nhé." - Red cầm cây Dango khác và nhâm nhi. - "Cơ mà tôi hơi thấy có lỗi khi phải để cô mua Dango cho tôi đấy..."

"Có sao? Dù gì cậu cũng đâu có mang theo tiền đâu đúng chứ? Chuyện này hoàn toàn bình thường mà."

"Ừ thì cũng không sai... Ngoài Nhân Thôn này ra thì Gensokyo còn địa điểm nào không?"

"Gensokyo rộng đấy, nhưng không phải chỗ nào cũng an toàn như Nhân Thôn đâu."

Mokou giải thích rằng, ngoài Nhân Thôn ra thì còn một nơi an toàn khác có tên là Bác Lệ Thần Xã. Những nơi còn lại thì đầy rẫy Yêu Quái và nguy hiểm nên không có ai dám mạo hiểm qua những nơi đó.

"Ra là thế... Nghe cũng thú vị phết!"

"Cậu không nghe tôi vừa nói gì đấy à...??"

"Tôi đùa chút, đùa chút thôi... Tôi không rảnh mà chơi đùa với mạng của bản thân đến thế đâu." - Cậu cười đùa rồi gặm hết phần Dango của mình. - "Ưm, ngon! Cảm ơn vì bữa ăn."

"Cậu đúng là một tên lạ hoắc đấy..." - Mokou thở dài và cũng ăn hết phần mình luôn. Khi Mokou quay qua Red thì tự dưng thấy cậu đang nhìn chằm chằm vào quần áo bản thân. - "...Biến thái."

"Không có nhá! Tôi đang thắc mắc sao cô lại dán hơi bị nhiều bùa thôi!" - Cậu giật mình khi nghe từ "biến thái" và phản bác.

"Những lá bùa sao? À, mấy cái này đó hả?" - Mokou đưa một phần tóc có cột lá bùa ra. "Mấy lá bùa này ngăn không cho quần áo bắt lửa thôi mà."

"...Tôi không nghĩ Gensokyo có hỏa hoạn hay gì đâu... Không lẽ là năng lực?"

"Cậu suy đoán cũng nhanh đấy chứ. Chắc là cậu cũng có năng lực riêng của mình nhỉ?"

"Bị đoán trúng mất rồi... Với tôi thì tôi có sức mạnh thao túng gió, hoặc nói đúng hơn là không khí. Còn cô thì sao?"

"Gió sao? Cũng thú vị đấy. Tôi thì có thể sử dụng được lửa, thế nên tôi mới cần đống bùa này đấy."

"À... Ồ, hiểu rồi."

Red thầm hiểu lý do mấy lá bùa đó được dán lên, nhưng không dám hó hé gì. Bỗng dưng...

"Á!!!! CÓ CƯỚP!! Bắt hắn lại!!"

Từ đằng xa, có tiếng hét của một người phụ nữ và họ nhìn qua thấy được một gã trùm mặt cầm theo một túi đồ chạy đi. Họ cũng có thể đoán được là có vụ gì xảy ra. Một vụ cướp giữa ban ngày ban mặt. Tên trộm này cũng rất táo bạo, mọi người đều không dám lại gần do trên tay hắn là một con dao làm bếp.

"Đúng là có gan thật mà..." - Mokou nhìn ngán ngẫm và chuẩn bị đứng dậy thì Red ngăn lại.

"Từ từ, để tôi cho." - Red ngồi dậy và đứng giữa đường tên trộm chạy tới.

"Tránh ra ngay, thằng ôn con!" - Hắn quát lớn, nhưng cậu không thèm để tâm. Hắn nghiếng răng, nắm chặt con dao làm bếp và lao tới chuẩn bị đâm. - "Tao bảo tránh ra!!"

Red nghiêng người một chút khi hắn đâm dao vào, tránh được con dao và nhanh chóng dùng lòng bàn tay phải đánh vào cổ tay khiến hắn làm rơi con dao ra gần đó. Sau đó tung một cú đấm trái vào bụng tên trộm khiến hắn phải khụy xuống, cậu thuận tay lấy lại túi đồ bị cướp đi luôn.

Những người đi đường thấy thế thì cũng vỗ tay tán thưởng, cô gái bị cướp sau khi lấy lại được giỏ hàng cũng cúi đầu cảm ơn cậu sau đó rời đi. Red quay lại chỗ ngồi cạnh Mokou, mỉm cười tự hào.

"Hehehe, thế nào hả? Không tệ chứ, Mokou?"

"Cậu ra tay dứt khoát hơn tôi nghĩ đấy, cậu học ở đâu vậy?" - Mokou khá kinh ngạc về màn trình diễn hồi này của Red.

"Đa phần là tự học, sau đó tôi được... Chắc cũng có thể gọi là 'dẫn dắt'? Tôi học cũng nhiều lắm, chỉ là không có cơ hội để áp dụng thực tiễn nên tôi không có kinh nghiệm lắm..."

"Vậy sao...? Thế cậu có muốn đấu với tôi một trận không? Tôi sẽ nhẹ tay, đừng lo."

"C-chuyện đó thì hiện tại tôi xin kiếu... Có thể để sau này không?" - Red hơi đổ mồ hôi hột vì lời đề nghị. Cậu ta có thể chiến đấu thật, nhưng cậu ta vẫn khá ngại do thiếu kinh nghiệm.

"Được thôi, tôi cũng không ép cậu được." - Mokou nhún vai, hơi thất vọng.

Red hít một hơi sâu và thở ra nhẹ nhàng, cảm nhận không khí của Gensokyo. Mokou sau đó cũng không nói gì nhiều, cũng ngồi ngắm cùng cậu. Hai người tiếp tục ngồi xem những người qua đường trong Thôn và nhâm nhi trà một lúc, sau đó cũng tiếp tục đi loanh quanh Nhân Thôn. Hai người đi xem khá nhiều nơi từ Tượng Rồng, ngôi trường mà Keine đang dạy và vài ba chỗ khác.

Do vẫn còn nhiều thời gian đến khi về, Red đề nghị Mokou dẫn mình ra khỏi Nhân Thôn tham quan nhưng cô không chấp nhận. Cô chỉ đồng ý đưa cậu tới một nơi khác ở lối vào Rừng Ma Thuật nơi mà cậu đã từng ra khỏi, Red cũng không còn cách nào ngoài chấp nhận.

"Cô không cho tôi đi đến những chỗ khác thật đó à...?" - Red vừa đi, vừa có một chút phàn nàn.

"Keine kêu tôi trông chừng cậu an toàn, nên tôi không để cậu đi đâu khác ngoài Nhân Thôn đâu. Nếu cậu đánh thắng được tôi thì..." - Mokou nhìn qua cậu, cười khẽ.

"...Xin kiếu ạ." - Red quay mặt đi.

"Vậy đó. Không thắc mắc gì nữa nhé?"

Một lúc sau, hai người đến được một nơi có bảng hiệu "Hương Lâm Đường". Mokou chỉ đứng bên ngoài còn Red thì bản thân đi vào xem thử.

Bên trong, cậu cực kì ngạc nhiên khi phát hiện bên trong là những đồ vật mà cậu cực kì biết rõ trước khi đến Gensokyo và hơn thế nữa. Có vẻ như nơi này tập hợp những đồ vật đến từ Ngoại Giới, hơn nữa lại có rất nhiều thể loại như đồ chơi, công cụ, đến cả tạp chí. Cũng có những món đồ khá kì lạ mà cậu chưa thấy ở bên ngoài bao giờ, có lẽ là những món đồ của Gensokyo?

"Ôi chà, có khách hàng mới sao?" - Giọng nói của một thanh niên vang ra, đến từ đằng sau tiệm. Khi Red nhìn qua mới thấy là ai bước ra từ đó. Đó là một người nam giới có mái tóc bạc, mắt màu vàng và đeo một cặp kính. Quần áo có phần độc đáo với màu xanh và đen.

"Cũng không hẳn là khách hàng... Tôi bị lạc vào Gensokyo này nên không có tiền để tiêu đâu, chỉ là tôi muốn xem thử quanh đây thôi." - Red gãi đầu cười lo lắng.

"Ồ, ra là cậu đến từ Ngoại Giới sao? Vậy thì không vấn đề." - Anh chàng gật đầu, hiểu rõ hoàn cảnh của Red. - "Thật ra tôi cũng cần cậu giúp một chút với một số vật phẩm. Như cậu thấy đấy, nơi đây tôi hay bán những thứ từ Ngoại Giới lạc vào trong nơi này."

"Vật phẩm sao? Tôi không biết hết đâu đó..."

"Không sao đâu, tôi chỉ cần cậu giúp xem cách hoạt động của vài thứ thôi."

"Ừm..." - Red ló đầu ngoài cửa và nói với Mokou. - "Chủ tiệm nhờ tôi giúp vài chuyện, nếu cô không phiền thì..."

"Cũng được thôi, thế thì tôi về Nhân Thôn trước. Đừng có quá lâu hay đi lang thang chỗ khác đấy, rõ chứ?"

Red gật đầu lại, sau đó đưa đầu về, nói với anh chàng kia.

"Được rồi, dù gì tôi cũng cần giết thời gian trước khi trời chuyển tối."

"Tuyệt. Nhân tiện, tôi là Morichika Rinnosuke, chủ tiệm của Hương Lâm Đường này. Mong cậu giúp đỡ." - Rinnosuke đưa tay ra, và Red cũng không ngại bắt lấy.

"Tôi là Akaze Red. Rất hân hạnh, anh Morichika."

Rinnosuke dẫn Red ra đằng sau cửa tiệm, nơi cất giấu nhiều đồ vật từ Ngoại Giới hơn.

"Ái chà... Nhiều hơn tôi nghĩ đấy. Chúng ta bắt đầu từ đâu vậy?"

"Xem nào..." Rinnosuke ngó nghiêng một chút và lấy một cái hộp nhỏ trắng. Red nhìn kĩ nó một chút và lập tức nhận ra nó là cái gì.

"Khoan đã, đó chẳng phải là hộp đựng tai nghe Bluetooth à? Thứ này mà cũng lạc vào đây sao??"

"Quả nhiên là cậu cũng biết. Đúng là tai nghe Bluetooth."

"...Khoan đã, sao anh lại biết được vật đó là gì?" - Red có vẻ cũng nhận ra có gì đó sai sai. Làm sao mà Rinnosuke lại biết nó là gì?

"Tôi có khả năng biết được tên và công dụng của những đồ vật, cho dù là đồ từ Ngoại Giới hay không. Vấn đề là tôi lại không biết cách để vận hành thôi."

"À... Ra đó là lý do anh cần giúp đỡ. Hừm... Anh chắc phải có một chiếc điện thoại ở đâu trong này đúng không?"

"Tôi có, nhưng chúng có vẻ không hoạt động."

"...Ra là do hết pin. Tôi có mang theo điện thoại chắc cũng cho anh thấy công dụng rồi..."

Red mở nắp ra và lấy một trong những cái tai nghe trong đó ra cho Rinnosuke xem.

"Nhưng nếu phải giải thích, thì nó cho phép anh nghe âm thanh từ một thiết bị điện tử đến chiếc tai nghe này đây. Khá tiện lợi nếu anh đang ở nơi công cộng, đỡ làm phiền người xung quanh."

"Ra là vậy... Đúng là một thiết bị thú vị."

Hai người để hộp tai nghe đó qua một bên và chuyển qua một thứ khác. Lần này là một cái Laptop.

"...Đến cả một cái Laptop cũng lạc vào đây được sao?" - Red nhìn cái Laptop với vẻ mặt "Cái quái gì vậy?"

"Cậu sẽ ngạc nhiên với mấy thứ có thể xuất hiện lắm đó..."

Đến một cái bàn phím cơ.

"...Đùa hả?"

Sau đó là một cái xe máy, ở vườn sau Hương Lâm Đường.

"THE F*CK???" - Red sốc đến độ lỡ miệng bắn tiếng Anh.

Những món đồ đên từ Ngoại Giới có thể lạc vào đây có vẻ khá đa dạng, đến độ một người như Red cũng khá sốc khi thấy. Nhưng dù vậy cậu cũng cố gắng giúp Rinnosuke giải thích cách vận hành theo cách cậu biết nhiều nhất.

Cũng tầm khoảng nửa tiếng đến một tiếng sau, hai người cũng xong chuyện. Không chắc những món đồ đó có bán được hay không, nhưng Rinnosuke có vẻ khá hài lòng với kết quả.

"Chà, cậu giúp đỡ tôi nhiều rồi đấy, Red. Cảm ơn nhé."

"Không có gì đâu, anh Morichika. Tôi cũng khá hấp dẫn hơn với Gensokyo này rồi. Tôi phải đi về Nhân Thôn đây."

"Vậy tôi cũng không giữ chân cậu thêm nữa. Khi nào muốn mua hàng hãy cứ lại Hương Lâm Đường nhé?"

"Haha, nếu tôi có đem theo tiền."

Red rời khỏi Hương Lâm Đường sau khi chào tạm biệt Rinnosuke, nhưng lại không thấy Mokou đâu. Có vẻ cổ đã về Nhân Thôn trước nên cậu cũng không bận tâm, lên đường về Nhân Thôn luôn. Trên đường về cậu có lướt qua một cô gái có mái tóc cùng mắt vàng, mặc đồ giống như một phù thủy với tông màu trắng đen cùng chiếc mũ phù thủy đen cột nơ trắng. Tay cô ấy có cầm một cây chổi nữa.

Cậu chỉ nhìn cổ một chút nhưng cũng không bận tâm đến khi...

"AH!? Cậu là cậu trai ở Thôn ban nãy!! Cái người ra tay với tên trộm kia-ze!" - Cô ấy khi nhìn thấy Red đã chỉ vào cậu và nói lớn.

"...Khoan, tôi á???"

"Không phải cậu thì là ai nữa?! Cậu ra tay dứt khoát lắm đấy, tôi thích-ze!!" - Cổ tiến sát gần cậu ra háo hức nói. Cô ấy có vẻ khá năng động. - "Cậu mới từ chỗ Kourin à? Mà hình như ngoại hình cậu cũng lạ, là người Ngoại Giới sao?"

"Kourin?" - Red nghiêng đầu thắc mắc.

"Kourin, Kourin đó! Anh chàng ở Hương Lâm Đường đó!"

"...Ah, anh Morichika sao? Tôi giúp anh ấy một số thứ liên quan đến đồ của Ngoại Giới ấy. Và ừ, tôi đến từ Ngoại Giới."

"Đúng như tôi nghĩ! Cậu tên là gì vậy?"

"Ờm... Tôi là Akaze Red. Còn cô là...?"

"Kirisame Marisa! Một Ma Pháp Sư bình thường đấy-ze!" - Cô gái tự giới thiệu.

"Ma pháp sư? Nghĩa là cô dùng được ma thuật??" - Red nghe đến ma thuật thì cũng trở nên thích thú.

"Đúng vậy đó! Cậu có muốn xem ma thuật của tôi như thế nào không?"

"Đương nhiên là- Ah! Chắc là để sau đi... Tôi phải về Thôn rồi." - Red có vẻ cũng nhận ra mình đang cần phải làm gì.

"Hả? Chán vậy..." - Marisa hơi bị thất vọng. Nhưng cũng tươi tắn lại. - "Thôi kệ, khi nào gặp lại vậy! Bye bye!"

Nói rồi Marisa cũng chạy đi qua chỗ Hương Lâm Đường. Red nhìn về hướng cô chạy một lúc rồi mới bước tiếp về Nhân Thôn. "Năng động thật..." Cậu đã nghĩ về Marisa như thế.

Về đến Nhân Thôn thì trời cũng bắt đầu ngả màu, báo hiệu buổi chiều tối. Trước cổng thì Mokou cũng đã đợi sẵn, dựa lưng vào cổng Thôn.

"Về rồi sao? Cũng đúng lúc đấy. Keine cũng vừa mới dạy học xong, qua nhà của cổ đi."

"...Nhà của cô Keine?"

"Chứ sao nữa? Tối nay cậu tính ngủ ngoài đường hay gì?"

Red giờ mới hiểu ý của Mokou. Do hiện tại bản thân vẫn chưa có chỗ ở nhất định nên Keine dự định cho cậu ở nhà cô ấy tạm thời. Thấy cũng không có lý do từ chối và không còn cách khác nên cậu cũng tạm biệt Mokou rồi đi đến nhà của Keine.

"Ah, Red! Cậu về rồi sao? Tôi chuẩn bị bữa tối sẵn rồi đó." - Keine trông thấy Red vào thì có vẻ yên tâm hẳn. Hình như cô ấy đã đợi cậu về.

"...Cô đâu cần làm đến mức vậy đâu..." - Red có vẻ hơi xấu hổ về việc ở nhờ như này.

"Cậu bị lạc vào đây rồi, cũng không có nơi ở đúng chứ? Chỉ là tạm thời thôi mà, đừng ngại."

Red cũng không có phản bác gì nhiều, nên cũng ăn tối cùng với cô ấy. Sau bữa tối, cậu tình nguyện rửa chén bát cho Keine trong khi cô dọn dẹp một chỗ ngủ cho cậu tạm thời ở phòng khách. Cậu cũng dùng năng lực của mình để tạo ra chút gió nhẹ để làm khô đống chén nhanh hơn một chút.

Keine và Red cũng có trò chuyện chút lâu về trải nghiệm ở Gensokyo này.

Cậu cũng vui vẻ kể lại về chuyến tham quan ở Nhân Thôn, vụ việc xảy ra lúc đó, những trải nghiệm ở Hương Lâm Đường. Mặc dù cậu vẫn chưa khám phá được nhiều về Gensokyo, nhưng cậu rất thích thú trải nghiệm ở đây.

Cũng đến lúc đi ngủ, cả hai chúc ngủ ngon với nhau và về phòng riêng biệt của bản thân. Red nằm trên tấm Futon, ngẫm lại những gì đã xảy ra từ lúc cậu đến đây và tự cười với bản thân. Cậu mong rằng ngày mai cũng sẽ là một ngày vui ở Gensokyo. Nghĩ thế, cậu bắt đầu nhắm mắt lại và thiếp đi.

...Nhưng khi cậu tỉnh dậy, cậu thấy rằng cậu lại nhìn thấy trần nhà quen thuộc kia. Chính trần nhà đó, và chính căn phòng trọ đó. Cậu đã trở lại với thế giới của mình, Ngoại Giới.

"...Hả? Cái..."

Cậu nhìn lại căn phòng, sau đó mở cửa sổ ra nhìn. Chính quang cảnh ấy, quanh cảnh của khu phố quen thuộc.

"Mình lại về đây rồi...?"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me