TruyenFull.Me

Wen Rene Bac Si Giup Em Ver

Sau khi hôn hầu kết xong, Bùi Châu Hiền nhớ lại cảnh Tôn Thừa Hoan hôn toàn thân cô ngày hôm qua, trong lòng lại nổi lên nhè nhẹ ngọt ngào.

Sau đó cô di chuyển xuống dưới ngậm lấy đầu nhũ hoa Tôn Thừa Hoan.

Đầu nhũ hoa Bác sĩ Tôn nho nhỏ, màu sắc không tươi bằng Bùi Châu Hiền.

Nhưng mà bộ ngực anh lại vô cùng rộng lớn chắc khỏe, vô cùng hài hòa hoàn hảo.

Bùi Châu Hiền đầu tiên là liếm toàn bộ một vòng rồi lại học theo dáng vẻ Tôn Thừa Hoan hàng ngày ngậm đầu nhũ hoa của anh nhẹ nhàng gặm cắn.

“Ư ~”

Bỗng dưng, Tôn Thừa Hoan bật ra một tiếng rên đầy gợi cảm.

Điều này không khác gì đang cổ vũ cho Bùi Châu Hiền, cô lập tức liếm láp đến càng nghiêm túc.

Thời còn đi học, Trong khoa có một vị giáo sư từng nói hầu hết các cấu trúc của cơ thể con người đều có ý nghĩa ngoại trừ núm nhũ hoa của người đàn ông.

Lúc ấy, các nữ sinh trong lớp đều cười trộm.

Mà các nam sinh đều vô cùng tức giận bất bình nhưng lại không nói nên lời. Giờ phút này, nhìn Tôn Thừa Hoan dưới sự an ủi của cô sung sướng đến cắn môi, Bùi Châu Hiền cảm thấy, giáo sư kia không hoàn toàn đúng!

Hôn hết hai đầu nhũ hoa xong, Bùi Châu Hiền lại tiếp tục cúi đầu, theo cơ bụng hoàn mĩ của hôn xuống bụng nhỏ, sau đó cuối cùng cũng đến côn thịt lớn đã sớm đứng thẳng của anh. Tôn Thừa Hoan hoàn mỹ cơ bụng.

Bởi vì đã xem cự vật của người đàn ông khác trong phim A nên giờ phút này khi nhìn Tôn Thừa Hoan, Bùi Châu Hiền lại có sự so sánh.

Chỗ này của bác sĩ Tôn, thật sự lớn hơn rất nhiều, cũng thô hơn rất nhiều so với người đàn ông trong phim A.

Cô nhìn một lúc, đột nhiên thanh thịt di chuyển, không ngừng chọc chọc về phía cô.

Dù sao cũng xem như đã từng có kinh nghiệm, Bùi Châu Hiền biết điều này có nghĩa là nó bây giờ đang ở trạng thái rất hưng phấn.

Vì thế cũng không hề nghiên cứu nữa mà trực tiếp vươn đầu lưỡi nhỏ ra nhẹ nhàng, liếm láp.

Có lẽ là do mồ hôi chảy ra khi ra ngoài chạy bộ, côn thịt của bác sĩ Tôn hôm nay ngoài mùi vị nước khử trùng mờ nhạt còn có mùi đàn ông rất nồng đậm.

Bùi Châu Hiền không thể giải thích được vì sao nhưng cô lại không hề cảm thấy chán ghét mà ngược lại cảm thấy bác sĩ Tôn càng càng nam tính hơn.Trước đây đã có kinh nghiệm vài lần ăn que thịt nên lúc này đây Bùi Châu Hiền cũng không cần Tôn Thừa Hoan dạy lại.

Đầu tiên cô liếm nó từ đầu đến gốc thịt một lầm sau đó mới đưa côn thịt từng chút từng chút một vào miệng.

Ngậm được 1/3 cô đã cảm thấy quá khó khăn, nó thực sự quá lớn.

Nhưng mà Tôn Thừa Hoan lại không cho cô cơ hội tạm dừng, anh trực tiếp đè đầu cô ra cắm thật sâu thanh thịt vào bên trong.

“Khụ khụ ~”

Dị vật đột nhiên xâm nhập, làm Bùi Châu Hiền thiếu chút nữa bị sặc.

Cô chậm rãi ngậm một lúc, mãi cho đến khi cô lấy lại được hơi thở mới bắt đầu mút mạnh.

“Ư ~” Cô vừa mút, vừa quét đầu lưỡi quanh thân côn thịt. Đồng thời, cái mông nhếch cao cũng không nhịn được đong đưa trái phải.

Rõ ràng Tôn Thừa Hoan không có đụng vào cơ thể cô nhưng theo miệng cô hút càng lúc càng nhanh, cô lại cảm giác huyệt nhỏ càng lúc càng ngứa, toàn thân vừa khô nóng vừa trống rỗng.

Cô không nhịn được vươn một tay ra ấn âm đế của mình muốn ngăn ngứa.

Nhưng Tôn Thừa Hoan cố tình không cho phép, anh ra lệnh nói: “Bỏ tay em đang ấn trên âm đế ra.”

“Bác sĩ Tôn ~” Bùi Châu Hiền ngẩng đầu, ủy ủy khuất khuất mà nhìn anh .

“Ngoan, nghe lời.” Tôn Thừa Hoan vuốt tóc cô, ôn nhu nói.

Bùi Châu Hiền không thể cưỡng lại được giọng điệu dịu dàng của anh, vì thế đành phải ngoan ngoãn buông tay, tiếp tục đi liếm côn thịt lớn.

Bởi vì sự trống rỗng trong lỗ nhỏ không được giảm bớt nên Bùi Châu Hiền tưởng tượng miệng mình thành huyệt nhỏ.

“A ~ côn thịt lớn của bác sĩ Tôn đang ở cắm trong huyệt nhỏ của em ~ a a ~ thật thoải mái ~” Miệng bị ngăn chặn, cô ở trong lòng yên lặng mà rên rỉ.

Dường như điều này thực sự đã hữu ích, cô dần dần quên đi sự khó chịu của miệng nhỏ, động tác hút côn thịt càng lúc càng nhanh, chỉ muốn côn thịt càng to cắm vào càng sâu…

Mà Tôn Thừa Hoan cũng phát hiện cô đã bắt đầu hưởng thụ, vì thế anh cũng không thèm cố kỵ bất cứ cái gì nữa, phần thắt lưng di chuyển hòa với động tác trong miệng cô, làm tiết tấu càng nhanh hơn. Trên chiếc ghế sô pha nhỏ hẹp, một người vùi đầu không ngừng liếm mút, đồng thời ưỡn cao xái mông khó nhịn đong đưa, một người ngăn không được lực ở thắt lưng va chạm để miệng nhỏ anh đào bao vây lấy côn thịt.

Động tác của hai người dù chưa từng thống nhất qua nhưng lại vô cùng hài hòa.

Rất nhanh, Tôn Thừa Hoan đã bị khoang miệng mềm ấm ướt át của cô cùng đầu lưỡi linh hoạt hút đến bắn ra ngoài. Một dòng tinh dịch cứ như vậy bắn toàn bộ về phìa trước vào trong miệng Bùi Châu Hiền.

Cô ngoan ngoãn ở trước mặt Tôn Thừa Hoan, đem con cháu đời đời của anh nuốt sạch không chừa giọt nào.

Mãi đến khi nuốt sạch sẽ, cô tiến về phía trước một chút, cúi đầu hôn môi Tôn Thừa Hoan.

Cô đã sớm muốn làm điều này ngay khi ngje thấy tiếng bác sĩ Tôn khàn khàn rên nhẹ.

Đây vẫn là lần đầu tiên Tôn Thừa Hoan gián tiếp nếm thử hương vị tinh dịch của mình, nhưng vì vị ngon ngọt trông miệng Bùi Châu Hiền anh cũng miễn cưỡng có thể chịu đựng.

Sau một hồi lửa nóng triền miên vừa rồi, hai người hôn môi trở nên vô cùng có ý nghĩa.

Đầu lưỡi Bùi Châu Hiền đi liếm mút lưỡi anh, hai người trao đổi nước bọt, nước bọt đều theo khóe miệng của nhau, nhìn lên vô cùng dâm mĩ. Hôn một lúc lâu hai người mới thở hổn hển mà tách ra.

Bùi Châu Hiền ôm lấy cổ anh, ngọt ngào nói: “Bác sĩ Tôn, huyệt nhỏ em thật ngứa.”

Tôn Thừa Hoan vốn là cố ý muốn quyến rũ cô, không cho cô thỏa mãn, như vậy lần sau khi anh lôi kéo cô cùng nhau tập thể dục, cô mới không còn lý do để lười biếng nữa.

Nhưng mà bây giờ bị cô gái nhỏ mềm mại yếu đuối làm nũng như vậy, trái tim Tôn Thừa Hoan đều nhũn ra rồi. Vì thế hôn hôn môi cô, nói: “Đi lên phía trước một chút.”

“Ừ ~” Bùi Châu Hiền ngoan ngoãn dịch lên phía trước.

Lần này, hai người đang ngồi ở tư thế mặt đối mặt.

Tôn Thừa Hoan duỗi tay sờ soạng huyệt nhỏ cô, quả nhiên, dâm thủy tràn lan, sờ soạng nước ra đầy tay.

“Em nha!” Tôn Thừa Hoan lau tay lên trên núm nhũ hoa cô, vỗ nhẹ mũi cô,sủng nịch lại bất đắc dĩ nói: “Cơ thể không khỏe mà dục vọng lại mạnh mẽ như vậy!”

Bùi Châu Hiền bị động tác này cùng lời của anh làm cho đỏ bừng mặt, vội vùi vào trong ngực anh, thấp giọng nói: “Bác sĩ Tôn, anh đừng nói nữa…”

Tôn Thừa Hoan khẽ cười: “Đừng thẹn thùng, đến đây, mở chân ra.”Bùi Châu Hiền nghe vậy, ngoan ngoãn mở chân, để hoa huyệt lộ ra trước mắt amh.

Hoa huyệt phấn hộng mọng nước, mềm mại, dán vào sô pha màu đen, dâm thủy còn đang chậm rãi nhỏ giọt giống như một dòng suối nhỏ.

Tôn Thừa Hoan nhìn mà hận không thể ngay lập tức cắm vào, hung hăng thao thỏa thích, nhưng cũng may mắn anh còn có lý trí, biết nếu côn thịt đi vào, khẳng định sẽ không khống chế được lực đạo, sẽ lại làm cô ngày hôm sau không thể động đậy.

Vì thế chỉ có thể nhịn xuống, đẩy hai mảnh môi âm hộ ra, chặm rãi cắm hai đầu ngón tay vào.

“A ư ư~” Huyệt nhỏ trống rỗng lâu lắm rồi, cuối cùng cũng có vật tiến vào. Bùi Châu Hiền thoải mái nhẹ nhàng mà yêu kiều rên rỉ.

Tôn Thừa Hoan không muốn làm quá nhiều thời gian, tránh thời gian phục hồi của cô càng thêm dài.

Vì thế ngón tay vừa đi vào đã ấn thẳng vào điểm G, ngón tay cái thì ở bên ngoài ma sát âm đế.

Đây là hai nơi nhạy cảm nhất trên toàn cơ thể Bùi Châu Hiền, đang bị Tôn Thừa Hoan mạnh mẽ chơi đùa, Bùi Châu Hiền gần như là trong nháy mắt đã bị kích thích đến rên to.

“A a a ~ bác sĩ Tôn, chậm một chút ~ a ~ ư a ~”

Cô càng la rên, chuyển động của Tôn Thừa Hoan càng nhanh. Ánh mắt anh vẫn là dịu dàng nhưng chuyển động dưới tay lại vô cùng lạnh lùng, đung những kĩ xảo tinh tế nhất không ngừng kích thích cô, buộc cô toàn thân co rút từng đợt.

“A!” Bỗng dưng, Bùi Châu Hiền rên một tiếng, dưới sự cố ý trêu trọc của Tôn Thừa Hoan cô cứ như vậy đạt cao trào ở trong tay anh, huyệt nhỏ bắn ra một đống âm tinh nóng bỏng.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me