X2 Crazylove
Taehyun ngủ rất sớm,không ăn uống gì vì hiện tại hắn đang rất mệt. Lúc đó mới chỉ 9 giờ tối,Beomgyu còn lọ mọ trong bếp để làm gì đó.Sáng,Taehyun tỉnh dậy,đầu óc choáng váng. Hắn khó khăn ngồi dậy,mặt ngước nhìn lên chiếc đồng hồ nhỏ treo trên cửa. Mới đó mà đã hơn 10 giờ,Taehyun cũng không hiểu sao mà mình lại ngủ say đến thế. Hắn đứng dậy,nhìn quanh căn phòng nhỏ được trang trí dễ thương toàn là gấu và sách của Beomgyu. Trên bàn là một mảnh giấy nhỏ được chính tay Beomgyu viết từng chữ,nét chữ thanh mảnh mà ai nhìn vào cũng biết vì sự khéo tay của Choi Beomgyu không thể xem thường."Dậy rồi à? Tớ thấy cậu hơi mệt nên không gọi cậu đi học chung.Nếu không chê thì cậu mở tủ lạnh ra,mình có làm mấy cái bánh đó cậu ăn cho đỡ đói nha Taehyunie!"Taehyunie? Lần đầu có người gọi cậu bằng cái tên này đấy,cậu không thích sến súa nên không một ai dám gọi cậu như thế. .Sau khi vệ sinh cá nhân,Taehyun tiến đến tủ lạnh để lấy bánh mà Beomgyu nói. Trong tủ có rất nhiều loại khác nhau khiến Taehyun lú một hồi,hắn nhì lên ngăn đầu tiên thì có hộp bánh nhỏ,trên đó còn dán một mảnh giấy vẽ hình trái tim,tờ giấy này và tờ giấy hồi nãy là cùng một loại,cùng màu,trái tim cũng viết bằng màu bút hồi nãy Taehyun thấy trên bàn.Beomgyu rất thích những thứ dễ thương,đến những cái bánh nhỏ cũng được tạo hình khác nhau,mỗi hình là mỗi dáng dễ thương ai nhìn vào cũng phải cười mỉm. Quả nhiên là một cậu nhóc khéo tay,bánh cậu làm nhìn như ngoài tiệm,đẹp vô cùng.Taehyun mở chiếc điện thoại lên,bình thường hình nền của hắn là ảnh một chú chim mà hắn vô tình chụp được vào đúng ngày mà hắn và Beomgyu gặp nhau. Nhưng hôm nay khi hắn mở lên,thứ đập vào mắt hắn không phải là con chim đó mà là ảnh Beomgyu đang cầm hộp bánh rồi chụp lúc Taehyun đang ngủ ngay đằng sau,trên đó còn ghi dòng chữ "ăn bánh đi,tớ làm cả đêm đấy:>"Có vẻ nhóc Beomgyu này cũng liều quá nhỉ,dám lợi dụng máy không mật khẩu để vào thay đổi hình nền mà không nói một câu nữa chứ.Taehyun thử vào phần camera để xem nhóc có chụp hay làm gì nữa không. Đúng theo cậu nghĩ,Choi Beomgyu còn chụp thêm một tấm selca dễ thương khác trong máy hắn nữa.
Jin- người bảo vệ đã làm ở căn biệt thự này 5 năm còn đang ngồi trước nhà xe của gia đình.Taehyun đi xe đến để cất,xong thì chạy đến chỗ bác Jin để hỏi chuyện.-Bác! Sao hôm nay lại đóng cửa thế ạ? Bố mẹ cháu đâu rồi ạ?-Dạ thưa cậu chủ,ông bà chủ đã ra ngoài ăn với mẹ con nhà Yeowon rồi,cậu chủ cầm chìa khoá này mở cửa ra đi ạ,vẫn có quản gia và người hầu bên trong đó ạ.
-Bác Jin đưa Taehyun chiếc chìa khoá dự phòng của căn biệt thự để vào nhà.-Căn nhà vẫn sáng,mọi nhân viên đang tấp nập làm việc,chuẩn bị mọi thứ cho một ngày mới thật rực rỡ.
Quản gia tiến đến,tận tay mời chủ nhân tương lai vào nhà. Bác dìu Taehyun ngồi vào bàn ăn,các món ăn được từng đầu bếp riêng của gia đình mang ra. Trông rất ngon mắt nhưng Taehyun lúc này lại không đói,anh đã ăn một ít ở nhà Beomgyu rồi nên không muốn ăn cho lắm.-Cậu chủ! Sao thế ạ? Cậu không muốn ăn những món này ạ?-D-dạ không đâu bác! Con đã no rồi nên mọi người cứ cất đi,hoặc mọi người ngồi ăn đi ạ! Dù gì mọi người cũng đã mệt rồi.Taehyun đi thẳng lên tầng,vào lại căn phòng rộng lớn của bản thân và nằm phịch xuống giường. Hương thơm của kẹo dẻo mà Beomgyu vẫn quanh quẩn trong căn phòng chật kín đồ đắt tiền.Mùi thơm đó không phải do Beomgyu để lại,mà là chính hắn - Kang Taehyun đích thân nhờ rất nhiều người tìm ra một thứ có mùi kẹo đó để ngửi mọi ngày thay vì phải đợi đến lúc được gặp em thì mới được cảm nhận.Taehyun đang định chơi chút game thì lại nhớ ra,người mà mình đang thầm thương trộm nhớ học rất tốt,phải thay đổi nhanh thôi.Hắn chạy ra bàn học rồi học luôn,trong máy cũng tải về bao nhiêu app học để tiến bộ..Bây giờ cũng đã đến giờ tan trường rồi. Yeonjun cùng Beomgyu đi thẳng đến nơi để xe,vừa đi vừa nói chuyện.-Nay sao tao không thấy thằng Taehyun không đi học vậy mày?-Nó mệt nên là tao lấy máy xin nghỉ phép cho nó rồi á.-Mày...mày với nó ngủ chung á!!?🤩-Tại nó tức bố mẹ nên tao bảo nó vô nhà tao trú tạm.Yeonjun gật đầu,mặt không ngừng cười cợt vì hai cậu nhóc này càng ngày càng thân thiết,chắc chắn sẽ thành đôi. .Beomgyu đi về nhà,em đi thẳng vô tủ lạnh để kiểm tra hộp bánh kia,may là nó đã hết. Beomgyu cũng không biết tại sao em tự nhiên vào kiểm tra tủ lạnh nữa,không lẽ do em lo cho hắn?Nhưng thôi kệ vậy. Beomgyu lại mua một đống kẹo dẻo để nhăm nhi rồi,hôm nay bố mẹ của em về nên nhóc mới làm bánh như thế. Em yêu bố mẹ lắm nên mỗi lần bố mẹ em về sau những ngày bận rộn thì em đều làm bánh hết.Em thích nấu ăn,thích học,thích vẽ. Nói chung cái gì em cũng thích,chỉ cần em làm tốt thì nó sẽ biến thành hoạt động yêu thích của em.Beomgyu nhỏ đi vào phòng,căn phòng vẫn như hôm qua,chỉ là thiếu mất bóng người kia đã về từ trước. Mảnh giấy cũng đã bị méo,là dấu hiệu để biết được Taehyun đã đọc nó rồi.Beomgyu nhảy vào giường,tay cầm điện thoại chuẩn bị nhắn tin.-Taehyun,bánh hôm nay có được không?Đợi thêm một lúc vẫn không thấy Taehyun trả lời, Beomgyu bắt đầu chán nản. Cậu vẫn thích học hơn nên cậu để điện thoại xuống giường rồi ngồi vào bàn học.Em và hắn đều đang học. Một người cố gắng vì giải thưởng,vì bảng điểm,một người cố gắng vì người kia,người mà mình yêu từ cái nhìn đầu tiên..Bố mẹ Beomgyu đã về,hai người mở cửa rồi đi vào phòng ngồi xuống chiếc ghế sofa.Tiếng mở cửa cũng khá to,Beom nghe thấy thì chạy ra ngay,em chạy đến ngồi cạnh ba mẹ. Hỏi thăm rất nhiều về chuyến đi công việc dài vừa qua.-Beomgyu,trường đó hợp với con không? Có quen được nhiều bạn không?-Dạ có! Nhiều lắm ạEm cười tươi,chắc hẳn là nhớ bố mẹ lắm mới như vậy. Nhớ ra chút bánh mình làm trong tủ,em chạy đến lấy ra và mời ông bà Choi ăn thử.Một gia đình hạnh phúc tràn ngập tiếng cười mà ai cũng ngưỡng mộ. Trái ngược hoàn toàn với Taehyun,dù rất được cưng chiều nhưng lại bị bắt ép,chửi mắng mọi ngày.
Jin- người bảo vệ đã làm ở căn biệt thự này 5 năm còn đang ngồi trước nhà xe của gia đình.Taehyun đi xe đến để cất,xong thì chạy đến chỗ bác Jin để hỏi chuyện.-Bác! Sao hôm nay lại đóng cửa thế ạ? Bố mẹ cháu đâu rồi ạ?-Dạ thưa cậu chủ,ông bà chủ đã ra ngoài ăn với mẹ con nhà Yeowon rồi,cậu chủ cầm chìa khoá này mở cửa ra đi ạ,vẫn có quản gia và người hầu bên trong đó ạ.
-Bác Jin đưa Taehyun chiếc chìa khoá dự phòng của căn biệt thự để vào nhà.-Căn nhà vẫn sáng,mọi nhân viên đang tấp nập làm việc,chuẩn bị mọi thứ cho một ngày mới thật rực rỡ.
Quản gia tiến đến,tận tay mời chủ nhân tương lai vào nhà. Bác dìu Taehyun ngồi vào bàn ăn,các món ăn được từng đầu bếp riêng của gia đình mang ra. Trông rất ngon mắt nhưng Taehyun lúc này lại không đói,anh đã ăn một ít ở nhà Beomgyu rồi nên không muốn ăn cho lắm.-Cậu chủ! Sao thế ạ? Cậu không muốn ăn những món này ạ?-D-dạ không đâu bác! Con đã no rồi nên mọi người cứ cất đi,hoặc mọi người ngồi ăn đi ạ! Dù gì mọi người cũng đã mệt rồi.Taehyun đi thẳng lên tầng,vào lại căn phòng rộng lớn của bản thân và nằm phịch xuống giường. Hương thơm của kẹo dẻo mà Beomgyu vẫn quanh quẩn trong căn phòng chật kín đồ đắt tiền.Mùi thơm đó không phải do Beomgyu để lại,mà là chính hắn - Kang Taehyun đích thân nhờ rất nhiều người tìm ra một thứ có mùi kẹo đó để ngửi mọi ngày thay vì phải đợi đến lúc được gặp em thì mới được cảm nhận.Taehyun đang định chơi chút game thì lại nhớ ra,người mà mình đang thầm thương trộm nhớ học rất tốt,phải thay đổi nhanh thôi.Hắn chạy ra bàn học rồi học luôn,trong máy cũng tải về bao nhiêu app học để tiến bộ..Bây giờ cũng đã đến giờ tan trường rồi. Yeonjun cùng Beomgyu đi thẳng đến nơi để xe,vừa đi vừa nói chuyện.-Nay sao tao không thấy thằng Taehyun không đi học vậy mày?-Nó mệt nên là tao lấy máy xin nghỉ phép cho nó rồi á.-Mày...mày với nó ngủ chung á!!?🤩-Tại nó tức bố mẹ nên tao bảo nó vô nhà tao trú tạm.Yeonjun gật đầu,mặt không ngừng cười cợt vì hai cậu nhóc này càng ngày càng thân thiết,chắc chắn sẽ thành đôi. .Beomgyu đi về nhà,em đi thẳng vô tủ lạnh để kiểm tra hộp bánh kia,may là nó đã hết. Beomgyu cũng không biết tại sao em tự nhiên vào kiểm tra tủ lạnh nữa,không lẽ do em lo cho hắn?Nhưng thôi kệ vậy. Beomgyu lại mua một đống kẹo dẻo để nhăm nhi rồi,hôm nay bố mẹ của em về nên nhóc mới làm bánh như thế. Em yêu bố mẹ lắm nên mỗi lần bố mẹ em về sau những ngày bận rộn thì em đều làm bánh hết.Em thích nấu ăn,thích học,thích vẽ. Nói chung cái gì em cũng thích,chỉ cần em làm tốt thì nó sẽ biến thành hoạt động yêu thích của em.Beomgyu nhỏ đi vào phòng,căn phòng vẫn như hôm qua,chỉ là thiếu mất bóng người kia đã về từ trước. Mảnh giấy cũng đã bị méo,là dấu hiệu để biết được Taehyun đã đọc nó rồi.Beomgyu nhảy vào giường,tay cầm điện thoại chuẩn bị nhắn tin.-Taehyun,bánh hôm nay có được không?Đợi thêm một lúc vẫn không thấy Taehyun trả lời, Beomgyu bắt đầu chán nản. Cậu vẫn thích học hơn nên cậu để điện thoại xuống giường rồi ngồi vào bàn học.Em và hắn đều đang học. Một người cố gắng vì giải thưởng,vì bảng điểm,một người cố gắng vì người kia,người mà mình yêu từ cái nhìn đầu tiên..Bố mẹ Beomgyu đã về,hai người mở cửa rồi đi vào phòng ngồi xuống chiếc ghế sofa.Tiếng mở cửa cũng khá to,Beom nghe thấy thì chạy ra ngay,em chạy đến ngồi cạnh ba mẹ. Hỏi thăm rất nhiều về chuyến đi công việc dài vừa qua.-Beomgyu,trường đó hợp với con không? Có quen được nhiều bạn không?-Dạ có! Nhiều lắm ạEm cười tươi,chắc hẳn là nhớ bố mẹ lắm mới như vậy. Nhớ ra chút bánh mình làm trong tủ,em chạy đến lấy ra và mời ông bà Choi ăn thử.Một gia đình hạnh phúc tràn ngập tiếng cười mà ai cũng ngưỡng mộ. Trái ngược hoàn toàn với Taehyun,dù rất được cưng chiều nhưng lại bị bắt ép,chửi mắng mọi ngày.
______
Hết
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me