TruyenFull.Me

Xa Nhau La Dieu Khong The Dangoc

Tay nàng bắt kịp bàn tay hư hỏng của Lan Ngọc đang mò dưới váy mình. Giọng nói đầy mê hồn của nàng vang lên bên tai cô nhưng đầy uy lực.

" Suỵt....... Dừng ở đây được rồi!!! Để mọi người thấy sẽ không hay đâu nhóc con ạ!!! " - bàn tay nàng bắt lấy, nhỏ giọng như ri rã từng lời đường mật vào tai cô.

" được, hôm nay tạm thời em sẽ tha cho cô nhưng tối nay thì em không chắc đâu!!! " - Lan Ngọc đắc ý cười gian.

" được nhưng hôm nay em phải ngoan ngoãn ở trường , không được phép quậy phá cô làm việc..... "

" được nhưng cô phải cho em biết cô và thầy Thành có mối quan hệ gì và người nghe điện thoại của em lúc ta giận nhau à nhầm...... Là chị giận em mới đúng.... " - Lan Ngọc nghiêm túc ghì chặt vai nàng.

" người đó.....người đó với chị là gì của nhau thế??? " - cô cứ lắp bắp không dám nói thành câu hoàn chỉnh.

" em ép tôi vào đây chỉ hỏi những câu vô nghĩa như vậy sao??? " - nàng thờ ơ trả lời.

" em không hề ép buộc chị phải trả lời em nhưng......em chỉ em muốn biết thôi!!! " - cô lí nhí

" ừm...... Nhưng chị chỉ có thể nói là chị và Trấn Thành chỉ là bạn của nhau thôi, vì cậu ấy đã đính hôn với một cô gái ở bên Hàn Quốc rồi!!! "

" còn chuyện kia thì........không thể được..... Thôi em về lớp đi, tôi đến Văn phòng soạn giáo án!!! " - khẽ đẩy cô ra, nàng lạnh nhạt nói rồi rời đi.

" Dạ.........rốt cuộc chị có xem em là người yêu chị không vậy?? "- Cô kiềm nước mắt lại cố gắng nói.

" đúng vậy, em là người yêu của chị nhưng chúng ta không thể như vậy mãi được, em đã có hôn thê rồi!! Tôi không thể chen vào phá hoại hạnh phúc của Nam Thư và em được!! " - không quay lại, nàng nói.

" không!!! Em không cưới Nam Thư!!! Em yêu chị, em không muốn rời xa chị..... " - cô chạy tới định ôm nàng thì nàng vội bước đi tránh cô.

" Thật ra......Ninh tổng nói đúng!!! Chị không nên phá hoại cuộc sống của em..... "

" em chỉ hạnh phúc khi có chị thôi!!! "

" suỵt......đừng la lớn !!! Mọi người sẽ biết đó!!! " - nàng đưa tay lên miệng khẽ suỵt một tiếng.

" không sao!! Cùng lắm là ta công khai!! Em không muốn sống trong bóng tối nữa........a...a Aaaaa " - cô kêu lên một tiếng rồi ngất lịm đi.

Không biết vì sao, chỉ thấy cô nói giữa chừng nàng đưa tay phất nhẹ một cái cô liền ngã phịch xuống đất không chút động tĩnh. Đưa cô vào phòng y tế, nàng nói với nhân viên y tế rằng cô bị thiếu chất mà ngất đi.

Nàng trở lại văn phòng, ánh mắt lóe lên một tỉa tà ác. Không phải là nàng nữa rồi, hành động hôm nay của nàng thật sự rất kỳ lạ. Trước đây dù có xảy ra bất cứ chuyện gì nàng cũng sẽ không bừa bãi dùng sức mạnh kia vậy mà hôm nay chỉ nhưng vậy mà nàng lại ra tay làm Lan Ngọc xóa ký ức mới của cô.

Sau khi tỉnh lại, cô quả thật không nhớ điều gì vừa xảy ra giữa cô và nàng cả. Khi nghe y tá nói là nàng đưa cô đến đây liền tức tốc rút dây truyền nước biển chạy thẳng tới văn phòng.


" có chuyện gì thế??? Tại sao em lại như vậy??? " - nàng đang ngồi soạn giáo án đưa mắt nhìn cô.

" chị...... "

" Thưa cô Lâm!!! Trò Ninh vừa tỉnh lại nghe tôi nói chị đưa em ấy đến liền chạy tới đây, tôi ngăn không kịp!!! " - nữ y tá vội chạy tới giải thích.

" được rồi!!! Cô về làm việc của mình đi!!! "

" vâng!!! "

Nàng ngước lên, đưa mắt nhìn cô đang khổ sở nhìn nàng. Tay đặt lên bàn, hai tay đan chéo lại dáng vẻ vô cùng thanh thản, không gì lo lắng.

" chị...... "

" em yên tâm!!! Chúng ta không có gì hết tôi hiểu mà.....!! "

" chị à!!! Đó là do người nhà em sắp đặt em không hề đồng ý!!! Người em yêu chỉ có chị!!! " - cô trào nước mắt nắm lấy tay nàng

" không sao!!! Tôi cũng chả phải người nhỏ mọn mà không hiểu chuyện!! " - nàng nhếch môi

" vậy......chúng ta..... "

" chúng ta sẽ không chia tay nữa!!! "



Ủa rồi mắc gì viết ngộ dị trời🤣🤣🤣 bị bất ổn á, hết ý tưởng nên viết đại......


  Ngày 28 tháng 6 năm 2022
22:18
Dạ Ngọc

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me