TruyenFull.Me

Xuat Ban Nhu So Ban 2023 Tran Quang Khai Phung Duong Tac Gia Viet Chi

Lưu ý: Chuyện xưa chưa kể vốn là các đoạn Việt Chi đã lược bỏ đi khi chỉnh sửa Như sơ từ bản 2019 - 2021 lên bản 2023, cũng không có trong sách giấy xuất bản vào 2024. Các đoạn này có đoạn mình đã viết hết ý nhưng vẫn thay bằng đoạn khác, có đoạn vẫn đang viết dở nhưng mình cắt đi luôn,... Những đoạn nháp này bỏ hẳn đi thì tiếc, thôi thì méo mó có hơn không... mình sửa thêm một chút rồi đăng lại lên đây, bạn nào đọc xong truyện chính mà nhớ Đại vương và Công chúa quá thì có thể đọc thêm nha! 

Cảm ơn các bạn, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!

Chuyện xưa chưa kể (1)

Cho đến khi nàng rẽ vào khúc ngoặt cuối hành lang, rời khỏi tầm mắt của mình, Trần Quang Khải bỗng nhiên được gọi với lại.

- Xin Chiêu Minh Đại vương dừng bước.

Ngài quay ra sau, một gia nô lạ mặt quy củ chắp tay, cúi người hành lễ.

- Bẩm Đại vương, Tướng quốc Thái úy có lời mời ạ.

Trần Quang Khải chưa vội đáp, cũng không hề lấy làm ngạc nhiên, ngài chỉ ngoái nhìn theo hướng Phụng Dương rời đi ban nãy. Gia nô kia như hiểu ngài nghĩ gì, gã thưa.

- Tướng quốc chỉ có đôi lời muốn nói với Đại vương thôi ạ.

- Ta biết.

Ngài đáp, giọng bình tĩnh. Rồi ngài chuyển tầm nhìn, vẻ mặt không mảy may lộ cảm xúc, bảo với người trước mặt.

- Dẫn đường đi.

[..]

Người đối diện do dự, rồi vẫn tiếp lời.

- Lúc chiều Tướng quốc nói với ta nàng thích ăn cá.

Tức thì ngài nhận được ánh mắt kinh ngạc xen lẫn lo lắng của nàng. Giọng ngài đều đều thuật lại.

- "Rất nhiều người đều cho rằng Phụng Dương nên rời khỏi phủ Chiêu Minh."

- ...

- "Chẳng hay ý Đại vương thế nào?"

- ...

- Tướng quốc đã hỏi ta như vậy.

Ngài dứt lời, Phụng Dương thoáng nhíu mày muốn nói gì đó nhưng lại thôi. Nàng cụp mắt, dùng đũa đảo nhẹ phần cá rán trong bát, không nói gì. Có gia nô bưng canh nóng vào, hơi nóng từ bát canh giữa bàn chầm chậm tỏa lên, lửng lơ trên miệng bát, tạo nên bức rèm mỏng ngăn cách tầm nhìn của đôi bên.

Phụng Dương im lặng, chẳng rõ đang suy nghĩ gì, tay cầm đũa vẫn ngập ngừng chưa gắp miếng cá nào. Về phần Trần Quang Khải, ngài không có ý định duy trì không khí trầm mặc này quá lâu, bèn nhấc bát canh đặt gọn sang một bên, trả lại khoảng không thoáng đãng. Ngài gọi.

- Phụng Dương.

Người trước mặt hơi do dự rồi ngẩng lên, nàng cười nhẹ, thay cho lời đáp. Dù rất cố gắng, nét cười của nàng vẫn thiếu tự nhiên. Ngài thở dài, giọng dịu xuống.

- "Rất nhiều người" là những ai, ta không rõ, nhưng ta rõ, trong đó không có ta.

Ánh mắt Phụng Dương ngỡ ngàng. Trần Quang Khải gắp tiếp vào bát nàng một miếng cá, lúc ngẩng lên đối diện với nàng, vẻ mặt ngài kiên định.

Ngoài ra, phủ Tướng quốc là nhà của nàng, phủ Chiêu Minh cũng là nhà củanàng, đã là nhà của nàng, nàng đi hay ở, đều nghe ý nàng. 

---

Lời tác giả: Đố bạn biết, đoạn này cắt bỏ từ chương nào của truyện chính? 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me