Xuyen Khong Di Gioi Nguoi Chung Kien Tay Qua Hao Diem
Sau khi bọn họ chém sạch những tinh thể vàng trên lưng của con ma thú, vô số đường vân màu vàng nhạt lại sáng lên. Thế rồi, từ những chỗ bị chém lại tiếp tục mọc ra vàng. Đám đàn ông vội vàng gom chúng cho vào nhẫn không gian, chẳng mấy chốc những chiếc nhẫn đó đã được lấp đầy.Bọn chúng mang những chiếc nhẫn không gian đầy ắp vàng nộp vào một cái khay ở phía sau lưng người đàn ông áo xám, sau đó lại tiếp tục cầm những chiếc nhẫn không gian rỗng khác lên, rồi bắt đầu công cuộc thu thập vàng của mình.Ngụy An Nhi nhìn mà da đầu run lên. Nếu số vàng này được tung ra thị trường, sẽ gây ra nhiều hậu quả không thể tưởng tượng được. Nhớ tới việc ngày mai là ngày Hội giao dịch diễn ra, cô lại nghĩ, có lẽ số vàng này được bọn chúng chuẩn bị để giao dịch vào ngày đó.Sau hai lần thu hoạch thì số vàng được con ma thú sản xuất ra càng ngày càng ít. Ánh sáng trên người nó càng ngày càng ảm đạm, một số chỗ bị cắt quá sát đã trào ra máu tươi.Một người hoảng hốt la lên: "Không được! Nó chảy máu rồi!"Hai người đàn ông áo xám nghe vậy, sắc mặt lập tức tái đi: "Cầm máu! Nhanh!"Từ bên trong cửa sau lưng bọn họ có một đám người lập tức chạy về phía con ma thú, nhanh chóng dùng dược liệu đắp lên những vết thương. Những người đang đứng trên người nó cũng nhảy xuống rồi rời đi, không tiếp tục khai thác vàng.Đám người kia dùng dược liệu cầm máu cho con ma thú, có lẽ bọn họ là Y sư nên động tác rất nhanh chóng gọn gàng. Sau khi cầm máu xong, một người già nhất trong số đó đi đến trước mặt hai người đàn ông áo xám, chắp tay nói: "Đại nhân, con vật này đã tới giới hạn rồi, tuyệt đối không thể ép buộc nó tạo ra vàng nữa."Sắc mặt người đàn ông áo xám thay đổi, mang theo một chút không cam lòng: "Cái gì, nhanh như vậy? Cố thêm một ngày nữa được không?"Y sư già quay đầu nhìn con ma thú một cái, lắc đầu nói: "Không được. Việc liên tục bị ép uống dược liệu thúc ép và luyện hóa thứ không thuộc về mình kia đã khiến nó đi tới cực hạn rồi. Nếu để nó thức tỉnh, lấy lại quyền làm chủ cơ thể thì không chỉ Thành Bắc Y mà e là cả chúng ta cũng sẽ..."Ông ta không nói hết, nhưng dĩ nhiên, hậu quả khi Đại Địa Đế Vương thức tỉnh là chuyện mà ai cũng rõ. Được biết, thân thể to lớn của nó trải rộng khắp mặt đất, chỉ một cái rùng mình thôi, cũng có thể khiến cho vô số sinh linh rơi vào hiểm cảnh.Ngụy An Nhi nghe cuộc đối thoại này, lập tức phát hiện dường như chính bọn họ là người đã bắt con ma thú này về, khiến nó hôn mê, sau đó cho nó uống Tụ Kim Thủy để tạo ra vàng. Nhưng Đại Địa Đế Vương là một ma thú cực kỳ mạnh mẽ, bị thúc ép liên tục, sớm muộn gì nó cũng sẽ thức tỉnh.Cô cũng chú ý tới lời mà Y sư già kia nói: luyện hóa thứ không thuộc về mình. Đại Địa Đế Vương là ma thú thuộc tính Thổ, lại luyện hóa ra vàng, lẽ nào...Như có một tia sét nổ trong đầu, cô kinh hãi nghĩ đến một khả năng...Lẽ nào con ma thú này đã nuốt Kim Tinh Thạch?Chẳng lẽ chính vì luyện hóa Kim Tinh Thạch, cho nên nó mới có thể tạo ra vàng?Không thể được. Cô tuyệt đối không thể để chuyện này xảy ra.Người đàn ông áo xám vẫn đang suy nghĩ đề nghị của Y sư, một lúc sau, hắn cắn răng, nói: "Cố thêm một ngày nữa, sau đó thì mặc kệ nó. Bây giờ ta lập tức cho người di dời ra khỏi đây."Y sư già run sợ, định nói thêm gì đó, nhưng đối diện với ánh mắt đầy sát khí của người đàn ông áo xám thì cũng không dám nói thêm gì, chỉ có thể cúi đầu: "Tuân lệnh."Nghe ý của bọn họ, hình như là muốn ép Đại Địa Đế Vương sản xuất vàng thêm một lần nữa. Nhưng Y sư già kia cũng đã nói, nếu ép nó thêm một lần nữa thì rất có thể nó sẽ thức tỉnh.Có điều, dường như người đàn ông áo xám kia không quan tâm đến việc Đại Địa Đế Vương thức tỉnh sẽ có những hậu quả khủng bố như thế nào, hắn chỉ nghĩ đến tài phú mà con ma thú này mang lại.Điên rồ, thật sự là điên rồ.Ngụy An Nhi đứng nép trong một góc, dùng truyền âm ngàn dặm thảo luận với Trương Thiên Nhi và Diệp Song Uyên sau khi đám người kia rời đi. Cô nói những suy nghĩ của mình cho họ nghe, đồng thời cũng bày tỏ việc muốn lấy Kim Tinh Thạch trong người nó ra.Trương Thiên Nhi là người từng có kinh nghiệm trong việc này, nhưng con ma thú trước mắt cũng không phải là Xích Giác Độc Long Thú, mà là Đại Địa Đế Vương, một con ma thú có kích cỡ khổng lồ, gần như không thể giết chết.Tuy Diệp Song Uyên rất kinh ngạc với việc đột ngột phát hiện ra một chí bảo ở đây, nhưng nếu như nó là thứ Ngụy An Nhi muốn, thì nàng cũng sẽ cố gắng hết sức mình để giúp đỡ.Trương Thiên Nhi nói: "Con ma thú này bị nhét Kim Tinh Thạch vào cơ thể chứ không phải tự nuốt, cho nên tiến độ luyện hóa của nó mới chậm như vậy. Nhưng hiện tại, Kim Tinh Thạch đã sắp dung nhập hoàn toàn vào cơ thể của nó rồi, năng lượng khổng lồ mà chí bảo mang lại cũng sắp khiến cho nó thức tỉnh. Chúng ta không thể chậm trễ nữa, phải hành động ngay bây giờ."Ngụy An Nhi hỏi ra điều mà cô suy nghĩ từ nãy tới giờ: "Có cách nào có thể giết nó không?"Trương Thiên Nhi và Diệp Song Uyên im lặng.Nếu là một ma thú cấp 9, thậm chí ma thú trên cấp 9, dựa vào năng lực của hai người hiện tại cũng có thể xử lý gọn gàng. Nhưng ma thú này lại là Đại Địa Đế Vương, một sinh vật chỉ cần chạm vào mặt đất thì sẽ không bao giờ chết. Muốn giết nó, chỉ có một cách, đó chính là kết liễu nó giữa không trung. Nhưng làm sao để đưa nó lên được giữa không trung thì không ai có thể làm được.Không gian chìm vào im lặng trong thoáng chốc.Con ma thú bị bỏ lại với cơ thể đầy vết thương vẫn nằm thoi thóp ở giữa căn phòng, những đường văn màu vàng sáng lúc ẩn lúc hiện, giống như nhịp thở sinh mệnh yếu ớt. Ngụy An Nhi thầm nghĩ, nhất định phải giải quyết vấn đề Kim Tinh Thạch trước, còn việc xử lý con ma thú này thì tính sau.Cô để Diệp Song Uyên và Trương Thiên Nhi ra khỏi thành Fleurs. Điều đầu tiên Trương Thiên Nhi làm khi ra ngoài là thả tinh thần lực ra đề phòng có người đến gần, sau đó cả ba đi đến trước mặt con ma thú, à không, là một phần cơ thể của con ma thú.Diệp Song Uyên đặt tay lên làn da xù xì của nó một lát, sau đó nói: "Đây hẳn là vị trí trái tim của ma thú. Ta cảm nhận được nhịp đập mạnh mẽ của nó cùng với một luồng năng lượng khổng lồ, nhưng vì ta không có nguyên tố Kim nên không thể xác định Kim Tinh Thạch có ở bên trong hay không."Trương Thiên Nhi đột nhiên lên tiếng: "Để ta thử."Ngụy An Nhi giật mình nhìn y. Cô biết rằng y là Luyện khí sư có song hệ Hỏa - Kim, nhưng vì ấn tượng với việc y cũng là Triệu hoán sư nên cô thường quên béng đi điều này. Triệu hoán thú của y rất đa dạng, không chỉ có Mạnh Lạc ở hệ Hỏa mà còn có cả Khuyết Dương hệ Thủy. Không biết Triệu hoán thú hệ Kim của y là gì, cũng không biết y có tổng cộng bao nhiêu hệ, có phải là năm hệ giống như cô không hay nhiều hơn?Trương Thiên Nhi không biết trong lòng Ngụy An Nhi đang nghĩ tới những chuyện vu vơ này. Y nhắm mắt lại, tinh thần lực tỏa ra chui vào trong người con ma thú, nguyên tố Kim theo tinh thần lực dẫn dắt tìm kiếm cộng hưởng. Không lâu sau, quả nhiên y nhìn thấy một quả cầu hình tròn màu vàng đậm sáng lấp lánh đang xoay tròn ở giữa trái tim của Đại Địa Đế Vương, đây chắc chắn là Kim Tinh Thạch.Chỉ là, tốc độ xoay tròn của quả cầu càng lúc càng nhanh, năng lượng bên trong cũng liên tục tản ra, hóa thành những luồng sáng li ti dung nhập vào trong cơ thể của con ma thú. Kinh mạch và máu huyết của Đại Địa Đế Vương nhiễm phải màu vàng kim, nên đang có xu hướng hóa thành kim loại. Xem tới đây, y còn gì không rõ nữa, lập tức thu tinh thần lực và nguyên tố lại, thoát khỏi trạng thái tập trung.Khi mở mắt ra một lần nữa, sắc mặt y đã vô cùng nghiêm trọng. Lần này, họ đã đến muộn hơn so với lần trước,.Kim Tinh Thạch đã bị luyện hóa gần xong rồi. Nếu trễ thêm một giây thì mọi thứ sẽ càng tệ hơn gấp nhiều lần.Trương Thiên Nhi nói kết quả của mình cho Diệp Song Uyên và Ngụy An Nhi nghe, sau đó nói thẳng: "Không thể giết Đại Địa Đế Vương, như vậy chỉ còn một cách là đi vào trong cơ thể của nó để lấy Kim Tinh Thạch ra. Đây là việc vô cùng nguy hiểm, ta sẽ là người làm việc này. Song Uyên, An An, hai người hãy ở bên ngoài chờ tin tức của ta."Ngụy An Nhi theo phản xạ muốn ngăn cản. Nhưng cô nghĩ lại, Trương Thiên Nhi là người có cấp bậc cao nhất, kinh nghiệm thực chiến cũng nhiều nhất, nếu y đi vào mà xảy ra tình huống bất đắc dĩ gì đó thì y cũng có thể đối phó được. Còn cô, có đi theo thì cũng chỉ là thêm gánh nặng.Nghĩ tới đây, cô siết chặt tay, trong lòng dần dâng lên sóng to gió lớn.Diệp Song Uyên cũng biết đây là cách tốt nhất hiện tại. Chuyện hệ trọng không thể do dự thêm, nàng ấy nói: "Tỷ yên tâm, ta sẽ canh giữ ở bên ngoài và bảo vệ cho An Nhi thật tốt."Trương Thiên Nhi gật đầu, xoay người định đi.Vừa quay đầu, y đã đối diện với một bóng dáng cao lớn mặc quần áo đen tuyền.Ánh mắt Trương Thiên Nhi trầm xuống. Người này xuất hiện không một tiếng động, ngay cả tinh thần lực của y cũng không cảm nhận được. Điều đó chứng tỏ rằng cấp bậc của người này ngang bằng, hoặc trên cả y.Diệp Song Uyên và Ngụy An Nhi kinh ngạc, không kìm được giật mình. Không thể tin được lúc ba người tập trung nói chuyện thì người đàn ông này đã tiến vào bằng cách nào mà không ai hay biết. Cả hai theo bản năng lùi lại một bước, tiến vào trạng thái đề phòng.Chỉ có Trương Thiên Nhi phá lệ bình tĩnh, nói: "Nghe lén người khác nói chuyện là phong thái của Thành chủ thành Bắc Y ư?"Người vừa xuất hiện có dung mạo tuấn tú xuất trần, đường nét gương mặt như được tạc ra từ một bức tượng. Mái tóc đen dài cột cao, cài kim quan, một đôi mắt vàng chứa đầy trí tuệ và sắc bén, không phải ai xa lạ, chính là thành chủ thành Bắc Y, Vũ Văn Hàn.Hắn đứng cách ba người tầm mười mét, sắc mặt không rõ vui giận, hết nhìn hai người phía sau rồi lại nhìn Trương Thiên Nhi: "Không ngờ cũng có ngày được diện kiến Băng Tâm Ma Nữ ngay tại địa phận thành Bắc Y, không tiếp đãi đàng hoàng quả thật là thất lễ."Trong câu nói của hắn để lộ nhiều yếu tố sâu xa, nhất là câu "ngay tại địa phận thành Bắc Y" khiến Trương Thiên Nhi hơi nhíu mày. Nơi đây là khu ổ chuột vùng ngoại ô của thành Bắc Y, sao qua lời hắn lại thành địa phận của thành Bắc Y rồi?Khoan đã.Y chợt nhớ tới một chuyện. Mặc dù lúc bọn họ đi xuống tòa thành dưới lòng đất này là đi vào bằng đường bên dưới khu ổ chuột, nhưng con đường bên dưới vừa dài vừa sâu, lại còn phải đi qua nhiều ngã rẽ, vòng vòng vèo vèo một hồi... chẳng lẽ lại đi xuống bên dưới của thành Bắc Y?!Còn Ngụy An Nhi thì lại không để ý tới chuyện này, cô nghe cách Vũ Văn Hàn gọi Trương Thiên Nhi là Băng Tâm Ma Nữ, trong lòng không khỏi kinh ngạc. Đây là danh hiệu của y khi hành tẩu giang hồ bên ngoài sao?Băng Tâm Ma Nữ... thật là một cái danh hiệu kỳ lạ.Sắc mặt Diệp Song Uyên trầm xuống, nghe những lời mà người đàn ông trước mắt nói, hiển nhiên nàng cũng có suy nghĩ giống như Trương Thiên Nhi. Một thế lực có thể im hơi lặng tiếng xây dựng một tòa thành, thậm chí nhét thêm một con ma thú khủng bố vào bên dưới thành Bắc Y, không lý nào thành chủ có thể để yên như vậy.Trừ khi hắn chính là người đứng sau tổ chức Ngọa Thần, và việc này do đích thân hắn cho phép.Trương Thiên Nhi thản nhiên đáp: "Tiếp đãi thì không cần, chỉ cần thành chủ trả lời cho ta biết, hiện tại ngài xuất hiện ở đây là để làm gì? Giúp đỡ hay diệt khẩu?"Vũ Văn Hàn quay lưng nhìn về phía ma thú vẫn đang hô hấp đều đặn, đôi mắt vàng chứa đầy những ý tứ sâu xa mà không ai hiểu được: "Mục đích ta xuất hiện ở đây cũng giống như các vị, chỉ truy cầu hai chữ chân tướng. Nếu đủ tin tưởng, không chừng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ một lần. Ý ba vị thế nào?"Trương Thiên Nhi quay đầu nhìn Ngụy An Nhi và Diệp Song Uyên, thấy hai người vẫn còn đang trong trạng thái đề phòng, y nói: "Thành chủ muốn chân tướng, chúng ta muốn đồ vật, đúng là không xung đột với nhau. Nếu vậy, có thể cân nhắc hợp tác một lần."Ánh mắt Vũ Văn Hàn híp lại. Xem ra ba cô gái này đến đây là vì Kim Tinh Thạch. Hắn vốn là Kiếm sư, cho nên cũng không có ý định chiếm nó làm của riêng, chỉ không muốn nó rơi vào tay người khác gây ra tai họa. Hiện tại đã có người đến lấy, hắn cũng muốn nhìn thử xem, rốt cuộc họ có bản lĩnh lấy được Kim Tinh Thạch hay không.Vì thế, hắn nói: "Được, ta sẽ ở đây hộ pháp để cho các vị đi lấy đồ. Chúc các vị sớm lấy được thứ mà mình muốn."Dù Trương Thiên Nhi cũng có chút đề phòng với Vũ Văn Hàn, nhưng dựa vào danh tiếng của hắn và việc hắn quản lý Thành Bắc Y suốt mấy trăm năm nay, có thể thấy được nhân phẩm của hắn cũng không đến nỗi nào. Đó cũng là lý do vì sao y đồng ý hợp tác.Nghe được câu đảm bảo của Vũ Văn Hàn, trong lòng y cũng thở nhẹ một hơi. Để Ngụy An Nhi và Diệp Song Uyên ở bên ngoài, y vẫn luôn không yên tâm. Bây giờ có một cao thủ bảo vệ cũng khiến y nhẹ lòng hơn.Ngay khi y định rời đi, giọng Ngụy An Nhi đột ngột vang lên: "Chờ đã! Để ta đi cùng với ngươi."Trương Thiên Nhi quay đầu lại, phát hiện Ngụy An Nhi đang nhìn mình với ánh mắt vô cùng lo lắng. Hai bàn tay cô vô thức siết chặt, đó là biểu hiện mỗi khi cô căng thẳng.Cô đón ánh mắt của y, lặp lại thêm một lần nữa: "Để ta đi với ngươi."Trương Thiên Nhi khó hiểu nhíu mày, không hiểu vì sao cô lại đột ngột muốn đi cùng mình.Chỉ có Ngụy An Nhi biết, vừa rồi, trong đầu cô xuất hiện một giọng nói quen thuộc.Giọng nói của Kiêm Hồ đột ngột vang lên bên tai cô: [Ngụy An Nhi, nàng nhất định phải tự tay lấy được Kim Tinh Thạch.]---------🐍Tác giả có lời muốn nóiMừng kỷ niệm 30/4 thì mình sẽ đăng 4 chương liên tiếp bắt đầu từ ngày 27 nhé ❤️ Mọi người nghỉ lễ ở nhà cũng có thể đọc, yêu mina sannnn
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me