Xuyen Nhanh Ky Chu La Quy Tham An
" Đói,... thật đói,..."Trong không gian u tối, một tiếng nói trầm khàn khe khẽ vang lên, làm cho người nghe không rõ là giọng nam hay nữ, chỉ là trong khung cảnh âm u này, tiếng nói bất chợt vang lên làm người nghe nổi cả da gà."Đói,...muốn ăn,...đồ ăn,...."Tiếng nói lần thứ hai lại vang lên, nhưng lần này không gian yên tĩnh lại có sự thay đổi khác thường, tiếng gió bắt đầu nổi lên, không khí bỗng nhiên lãnh lẽo, từ đằng xa một đoàn ánh sáng đỏ rực đang bay tới, chúng bay một cách nhanh chóng, trong chớp mắt đã bay đến nơi phát ra tiếng nói.Nhờ ánh sáng được phát ra từ những vật thể bay đến, khung cảnh âm u được hiện rõ lên. Đồng thời cũng để chủ nhân của tiếng nói kia lộ mặt, đó là một cô gái có dung nhan xinh đẹp với nước da trắng mịn, chiếc mũi cao thẳng, đôi môi đỏ mọng, đặc biệt là đôi mắt to tròn như hồ nước mùa thu, tĩnh mịch mà sạch sẽ. Trong ánh sáng đột ngột đó, càng làm nổi bật lên ngũ quan tinh tế của cô, đó là một vẽ đẹp không có gì có thể so sánh được."A...Thật chậm,...thật đói,..."Cô gái xinh đẹp đó lại lên tiếng, lần này tiếng nói đã không còn trầm khàn như ban nãy, nhưng nghe rất kỳ lạ, giống như người đã lâu không nói chuyện vậy.Sau khi cô gái dứt lời, ánh đỏ rực lửa đó lay động càng mạnh mẽ, giống như chúng đang sợ hãi điều gì đó.Nhưng hành động tiếp sao đó làm cho người ta sững sốt.Cô gái từ từ nâng tay lên, nhẹ nhàng bắt lấy những ánh lửa đó, sao đó đưa đến đôi môi đỏ mọng kia, chậm rãi nuốt vào."Ưm...vẫn đói...."Một âm thanh chưa thỏa mãn vang lên, ánh mắt cô gái sáng lên như một viên pha lê thuần khiết, cô nhìn chầm chầm vào đoàn lửa to lớn đó giống như một chú chó nhìn bữa ăn của mình vậy, trong rất là đáng yêu, hoàn toàn trái ngược với hình ảnh đáng sợ mà cô đang thực hiện.Ngọn lửa càng lay động mãnh liệt hơn, chúng sợ hãi muốn trốn chạy, nhưng dù vùng vẫy thế nào cũng không thoát ra được, giống như có một lực lượng vô hình đang giữ chúng lại.Chúng sẽ không chạy thoát được, bởi trong những ngọn lửa rực rỡ đó đang giam cầm những linh hồn đầy rẫy tội ác. Khi còn sống những linh hồn này không biết đã giết bao nhiêu mạng người vô tội, giết cha, giết mẹ, giết vợ giết chồng,....không tội ác nào không làm, trời đất không dung, họ là những linh hồn bị ruồng bỏ, thiên địa đã không còn chấp nhận cho họ cơ hội luân hồi nữa rồi. Những linh hồn này khi chết đi, chào đón họ không phải 18 tầng địa ngục, mà đó là sự diệt vong vĩnh viễn, không tồn tại, không có cơ hội đầu thai.***************************************Còn cô gái xinh đẹp đó là Ngục Vô Ưu, ngọn lửa giam cầm những linh hồn tội ác đó là thức ăn thường ngày của cô. Hôm nay nghe bảo nhân gian một đám sơn tặc bị tử hình, vì thế lại có nhiều hơn mọi ngày 100 linh hồn tội ác, cô chuẩn bị sẽ có một bữa tiệc no nê đây. Nhưng thức ăn chưa kịp nhâm nhi, thì một giây sau đó, cô bị hút vào một không gian trắng toát với cái màn hình lớn. "Hệ thống NO1 xin chào ký chủ.""Thức ăn...của ta ?"Hệ thống: "..."" Xin ký chủ quay về đề tài chính, cô là người may mắn đầu tiên được bản hệ thống chọn trúng, mong ký chủ chấp hành nhiệm vụ.""Không có,...thức ăn,...mất,...ăn người."Ngục Vô Ưu rất tức giận, thức ăn của cô biến mất rồi, cô ăn chưa no, cô muốn ăn thêm. Cô phải ăn cái vật này, nó đã cướp thức ăn của cô.Không gian trắng xóa bắt đầu rung chuyển, mọi vật xung quanh như bị một lực lượng vô hình hút đi, chúng đang bay về phía Ngục Vô Ưu. Cô muốn cắn nuốt cái không gian này, hệ thống cảm nhận được điều đó. Nó bắt đầu hoảng sợ, nó không hiểu cô nói gì, nhưng nó biết cô rất tức giận. Thức ăn? Ăn ngươi? Hệ thống nắm bắt được trọng điểm rồi. Thì ra đoàn lửa khi nãy là thức ăn của cô, nó vừa hay phá bữa ăn của người ta, người ta tức giận nên muốn ăn nó. Bản hệ thống thật oan ức mà. " Ký chủ, cô bình tĩnh chút ! Cô hoàn thành nhiệm vụ sẽ được thức ăn, rất nhiều..."" Thức ăn...nhiều...ta...đói"Nhưng dường như lời của hệ thống đã có tác động đến cô, không gian đã không còn rung chuyển nữa.Hệ thống: "...."Có phải vị ký chủ này với nó có gào cảng ngôn ngữ không? Sao cô nói nó không hiểu gì hết. Nhưng thôi, dỗ được người đã rồi tính.Hệ thống: "Đúng vậy, khi cô làm nhiệm vụ, cô sẽ gặp rất nhiều đồ ăn ngon, tùy cô ăn thỏa thích. "" Tùy...ta ăn..sao ?"Dường như nghe không tệ, ở chỗ kia Mộng không cho ta ăn nhiều, ta ăn không no.Hệ thống: " Đúng vậy. "Hệ thống không hề biết rằng, chỉ vì lời nói chắc nịt hôm nay, đã dẫn đến một hậu quả vô cùng nghiêm trọng. Nhưng bây giờ nó vẫn rất vui vì nghĩ rằng vị ký chủ này của nó rất dễ lừa."Ta làm...gì? "
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me