TruyenFull.Me

Xuyen Sach Sua Lai Nhan Sinh 3 Edit Diep Uc Lac Part 3

Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận

֍֍֍֍֍

Đồ Đao Thành.

"Sở thiếu còn dược tề Trí Huyễn Thiên giai không?" Một Hồn Sủng Sư áo lam bước tới hỏi.

Sở Diệp liếc Hồn Sủng Sư áo lam, lười biếng trả lời: "Còn có ba ống hà."

"Giá bao nhiêu?"

"Một viên tinh hạch Hoàng giai một ống."

Hồn Sủng Sư áo lam kích động nói: "Ta lấy hết."

Sở Diệp gật đầu, "Chốt đơn." Mày Sở Diệp giật giật, nghĩ thầm: Nhà giàu nha! Mấy nay toàn lấy sạch, hắn còn tưởng ba ống dược tề Thiên giai cũng phải một thời gian nữa mới bán hết đó, ai ngờ nhanh như vậy đã bán sạch rồi, vừa ra tay chính là ba viên tinh hạch Hoàng giai, đây nhất định là phái tự do rồi.

Sau khi Hồn Sủng Sư áo lam tới xong lại lục tục tới thêm mấy Hồn Sủng Sư Hoàng giai nữa, dò hỏi có thể mua được dược tề Trí Huyễn Thiên giai không, Sở Diệp nói là bán hết rồi, mấy Hồn Sủng Sư đó còn cực kỳ thất vọng nữa chứ. Sở Diệp thắc mắc: "Sao dược tề Thiên giai tự dưng bán chạy hơn hẳn vậy?" Dược tề Trí Huyễn Thiên giai giá vẫn khá cao, nếu chỉ để mua vui thì dược tề Địa giai cũng đã đủ rồi mà, mua dược tề Thiên giai thực sự hơi uổng phí.

Lâm Sơ Văn lắc đầu, "Kệ nó đi, có thể bán được cũng là chuyện tốt mà."

Sở Diệp gật đầu, "Nói cũng đúng." Hắn chỉ lo lấy tiền thôi, còn về phần mấy người đó vì sao mua, mua làm gì, đều không quan trọng.

Mấy ngày sau rốt cuộc Sở Diệp cũng biết vì sao dược tề Trí Huyễn Thiên giai lại bán chạy, Vinh gia có một con Tử Kim Luyện Hỏa Thú sắp hưởng thọ rồi mà không có con cháu. Sau khi uống dược tề Trí Huyễn không ngờ lại sinh hai thú con. Hơn nữa, trước khi nó chết còn truyền hết toàn bộ hồn lực cả đời cho hai thú con, khiến hai con thú non vừa sinh đã có tu vi Vương giai, nếu không có gì bất ngờ xảy ra sau này nhất định cũng sẽ thăng cấp Hoàng giai rồi.

Dược tề của Lâm Sơ Văn lại bán chạy trở lại, không chỉ trong thành mà ngoài thành cũng có rất nhiều người tới đây mua sắm.

......

Kỷ Phi Sương bước từ trong thành ra.

"Phi Sương, sao muội lại ra đây rồi?" Tuyệt Vô Song hỏi.

Kỷ Phi Sương chau mày, "Sư huynh, ta không muốn ở lại trong thành nữa, đổi người khác đi."

Tuyệt Vô Song gật đầu, "Cũng được!" Ban đầu sắp xếp người vào Đồ Đao Thành giám thị Sở Diệp cũng không phải Kỷ Phi Sương, chỉ là do ả chủ động xin ra trận, tỏ vẻ nhất định phải nhìn chằm chằm hai người tới chết nên Tuyệt Vô Song mới phái ả đi, ai ngờ mới chưa được một năm Kỷ Phi Sương đã không kiên trì nổi nữa.

"Gặp phiền phức gì hả? Sở Diệp khiêu khích muội à?" Tuyệt Vô Song hỏi.

Mặt Kỷ Phi Sương sầm sì, nghiến răng nghiến lợi nói: "Đồ Đao Thành cả đám gian tà." Suốt ngày phải nhìn cả đám khốn nạn qua qua lại lại trước mặt, vẻ mặt dâm đãng xoi mói ả nhưng ả lại không thể làm được gì, Kỷ Phi Sương cảm thấy mình quá sức ức chế.

"Thần nữ Phi Sương ra ngoài rồi à?" Cổ Trấn Tà hô.

Kỷ Phi Sương thấy Cổ Trấn Tà bước tới, nhíu mày không vui nói: "Phá giá dược tề Trí Huyễn của Đồ Đao Thành là do Cổ gia các ngươi huy động phải không? Cũng đều là dược tề Trí Huyễn sao lại chênh lệch lớn vậy? Không phải các ngươi thật sự bán hàng giả đó chứ?"

Sắc mặt Cổ Trấn Tà khá khó coi, phá giá dược tề Trí Huyễn trong Đồ Đao Thành chủ yếu là để ngăn chặn việc bán buôn của Lâm Sơ Văn trong thành, đề phòng đông đảo Hồn Sủng Sư trong thành tiếp xúc với hai người. Để nhanh chóng tháo gỡ cục diện mà ép giá dược tề xuống rất thấp, cũng hầu như không có chút lợi nhuận nào luôn.

Cổ Trấn Tà không nghĩ tới phá giá dược tề của Đồ Đao Thành lại phải đối mặt với chất vấn của Kỷ Phi Sương thế này.

"Dược tề Trí Huyễn vốn là để giết người mà." Cổ Trấn Tà bực tức nói. Sau khi uống dược tề Trí Huyễn của gã có mấy Hồn Sủng Sư trong thành bị tẩu hỏa nhập ma, cũng có mấy người chết Cổ Trấn Tà đã nghe nói rồi, trong mắt gã thì Đồ Đao Thành toàn là bọn trộm cướp, giặc cỏ, chết mấy người cũng chẳng là ghê gớm, Kỷ Phi Sương vì mấy tên hèn mạt đó mà chất vấn gã, chuyện bé xé ra to quá rồi đó.

Kỷ Phi Sương chau mày, bực bội nói: "Vậy sao dược tề của Lâm Sơ Văn lại không có vấn đề gì?"

Cổ Trấn Tà nghe vậy xém chút nữa tức ói máu, tuy rằng không muốn thừa nhận nhưng Lâm Sơ Văn đúng là thiên tài dược tề hiếm thấy, đối phương là Dược tề sư Thiên giai, khả năng khống chế đối với dược tề không phải Dược tề sư có thể so sánh được. Dược tề sư thuộc hạ của gã thì tốt xấu đủ kiểu, hoàn toàn không thể đánh đồng với Lâm Sơ Văn, nếu không phải như vậy thì gã cũng đâu cần phải ép giá dược tề xuống thấp như vậy chứ.

Lúc trước khi Cổ Trấn Tà phá giá dược tề trong thành, đông đảo Hồn Sủng Sư trong thành đều từng mua, sau đó dược tề xảy ra vấn đề rất nhiều Hồn Sủng Sư trong thành lại đi bắt đền Kỷ Phi Sương. Người bán phá giá dược tề là Cổ gia, nhưng người Cổ gia đều đã rút hết ra khỏi thành, tìm không ra chính chủ mấy người đó đều đi kiếm Kỷ Phi Sương. Ai nấy đều cho rằng nếu Thần Điện với Cổ gia hợp tác đuổi bắt Sở Diệp, ở mức độ nào đó mà nói là chung một giuộc, nên mới đi kiếm Kỷ Phi Sương đòi bồi thường.

Một đám lưu manh Đồ Đao Thành có vô lý cũng muốn khuấy ba lần, giờ có lý đương nhiên càng muốn lên trời, mấy người này kiếm Kỷ Phi Sương, muốn ả dẫn đầu ngọn cờ "đả kích hàng nhái hàng giả, mở rộng chính nghĩa". Mỗi ngày Kỷ Phi Sương bước ra đường đều bị một đám thỉnh cầu ra tay tới tấp vây quanh, Thần Điện bị nâng ngồi tít trên cao, mấy người này lại lấy đại nghĩa ra làm áp lực nên Kỷ Phi Sương để ý cũng không được, không để ý tới cũng không phải, rốt cuộc không ở Đồ Đao Thành nổi nữa.

......

Đồ Đao Thành.

"Lão đại ơi, không thấy Thần nữ Thần Điện đâu nữa." Quạ đen tiếc nuối đập đập cánh.

Sở Diệp lắc đầu, "Không ngờ lại đi mất rồi, định lực kém ghê." Vài ngày trước mấy Hồn Sủng Sư còn nhìn Kỷ Phi Sương chằm chặp, dây dưa miết đòi bồi thường, Sở Diệp thấy mà vui vẻ tợn, giờ Kỷ Phi Sương đi mất tiêu rồi, nghĩ tới sau này không còn trò hay để nhìn nữa Sở Diệp không khỏi thấy thất vọng.

Lâm Sơ Văn liếc Sở Diệp một cái, "Đi rồi không phải tốt hơn sao? Chẳng lẽ huynh thích bị người ta nhìn chằm chặp cả ngày sao?"

Sở Diệp gật đầu, "Nói cũng đúng."

Trong mặt ngọc không gian, Liễu Thụ Yêu đang bỏ công tốn sức chăm chút Sinh Cốt Dung Huyết Thảo. Có linh tuyền bồi bổ, thêm Pháp tắc Thời gian của Kinh Trập Long với năng lực thúc chín cỏ cây của Liễu Thụ Yêu cả ba hướng tiếp cận khiến Sinh Cốt Dung Huyết Thảo lớn lên nhanh như thổi. Chỉ sau ba tháng mà tám cây Sinh Cốt Dung Huyết Thảo rốt cuộc lớn thành linh thảo ngàn năm.

Sở Diệp dắt Lâm Sơ Văn vô mặt ngọc không gian, hai người kích động nhìn linh dược sinh trưởng xanh um tươi tốt khắp không gian.

"Có thể luyện chế dược tề được chưa?" Sở Diệp hơi hơi mong chờ hỏi.

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Có thể."

Sở Diệp gật đầu, "Vậy tốt quá."

Lâm Sơ Văn ở trong phòng chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ xong mới bắt đầu luyện chế dược tề.

Dược tề Hóa Kiếp cũng thuộc về loại dược tề tương đối khó luyện chế trong các dược tề Thiên giai, Lâm Sơ Văn thất bại liên tiếp ba lần, tới lần thứ ba mới luyện chế thành công. Hơi thở dược tề Hóa Kiếp vừa lộ ra, mấy Hồn Sủng Sư cảm ứng nhạy bén ở xung quanh khu này tức khắc cảm nhận được ngay.

"Dược tề Hóa Kiếp luyện chế thành công rồi."

"Đúng là vẫn thành công."

"Làm sao Lâm Sơ Văn gom đủ được linh thảo vậy ha!"

"Ai mà biết."

"......"

Mấy Hồn Sủng Sư trong lòng hiểu rõ chứ không nói ra quay qua nhìn nhau, điệu bộ chờ coi trò vui.

......

Trong quán trà Đồ Đao Thành.

"Tiểu thư, hình như Lâm Sơ Văn đã luyện chế ra dược tề Hóa Kiếp rồi đó!" Thị nữ bên cạnh Thư Linh Nguyệt vô cùng kinh ngạc cảm thán nói.

Thư Linh Nguyệt nheo mắt, "Không ngờ lại nhanh đến vậy." Ngay từ khi Sở Diệp với Lâm Sơ Văn xuất hiện ở Trung Châu lần đầu tiên Thư Linh Nguyệt đã bí mật thu thập Sinh Cốt Dung Huyết Thảo ngàn năm. Lúc đó Thư Linh Nguyệt đã có suy đoán Sở Diệp với Cổ gia sẽ không chết không thôi, Cổ gia có lẽ sẽ vận dụng thuật nguyền rủa, mà một khi Bạch Hổ trúng nguyền rủa đương nhiên cần phải giải trừ.

Thư Linh Nguyệt tương đối cẩn thận, không dám gióng trống khua chiêng thu thập Sinh Cốt Dung Huyết Thảo. Bởi vì không dám dùng tới lực lượng gia tộc nên việc tìm kiếm dược liệu vô cùng bị hạn chế, do đó Thư Linh Nguyệt không tìm được linh thảo trưởng thành mà chỉ tìm được hột giống. Sau đó, vào mấy tháng trước Thư Linh Nguyệt bói được Sở Diệp có khả năng sẽ tiến vào Đồ Đao Thành nàng mới vô thành sớm hơn một bước.

"Tiểu thư, Sở Diệp kiếm ra Sinh Cốt Dung Huyết Thảo từ đâu ha!"

Thư Linh Nguyệt nheo mắt, liếc thị nữ tùy tùng một cái mới lười biếng nói: "Ai mà biết đâu." Hột giống Sinh Cốt Dung Huyết Thảo là tự tay Thư Linh Nguyệt đưa cho Lâm Sơ Văn, nhưng bây giờ nàng cũng không rõ Lâm Sơ Văn có dùng hột giống nàng đưa hay không. Thời gian ba tháng muốn thúc hột giống lên ngàn năm tuổi vẫn rất khó khăn. Thư Linh Nguyệt đoán có khi Sở Diệp từ con đường khác lấy được Sinh Cốt Dung Huyết Thảo đã trưởng thành.

Thị nữ chớp chớp mắt, "Một khi Bạch Hổ đã có được dược tề Hóa Kiếp e rằng rất nhanh lại vực dậy."

Thư Linh Nguyệt cười nói: "Liên quan gì tới chúng ta đâu, cứ coi kịch thôi."

Thị nữ chau mày, "Thần Điện nói Sở Diệp là tà ác, nếu không giải quyết thì toàn bộ Trung Châu đều sẽ chìm vào trong hắc ám."

"Làm gì khoa trương dữ vậy? Thiên Ma Ngoại Vực đâu phải chưa từng xuất hiện đâu, Thần Điện chắc bắt không dưới trăm tên đâu." Thư Linh Nguyệt hít sâu một hơi, nhắm mắt lại nhớ tới hình ảnh trong giấc mơ. Thư Linh Nguyệt nghĩ thầm: Có lẽ Sở Diệp đúng là tà ma, nhưng có lẽ bởi vì có tà ma này mà nàng mới có một con đường sống.

......

Sở Diệp đưa dược tề cho Tiểu Bạch, uống xong dược tề hơi thở Bạch Hổ dâng nhanh như bay, sau đó nguyền rủa truy tung nguồn gốc huyết mạch bị phân giải, tinh huyết Bạch Hổ tinh khiết nhanh chóng hòa nhập vào trong cơ thể Tiểu Bạch, Tiểu Bạch nhanh chóng đột phá Hoàng giai cấp ba.

"GÀO." Nguyền rủa vừa được giải, Tiểu Bạch tức khắc nhẹ nhàng cả người, có loại cảm giác như mới sống lại làm hổ. Tiểu Bạch nhịn không được thét dài một tiếng, phát tiết tâm trạng ức chế hổm rày.

Sở Diệp lập tức bố trí trận pháp cách ly thật mạnh để chặn tiếng gào truyền ra ngoài, động tác Sở Diệp vẫn bị chậm một nhịp, tiếng gào vẫn truyền ra rồi, nhưng cũng may đã bị yếu hẳn đi nên không có bao nhiêu ảnh hưởng.

"Nhỏ giọng chút, nếu thành chủ tưởng đang khiêu khích ổng là tiêu luôn đó." Sở Diệp thật cẩn thận nói.

Tiểu Bạch rầu rĩ nói: "Ta biết rồi."

"Mi biết chủ nhân của Đồ Đao Thành này là ai không? Ta nghe nói là một con yêu thú đang ngủ say." Sở Diệp nói.

Tiểu Bạch nheo mắt, kỳ quái nói: "Có thể là Huyền Quy đó."

Sở Diệp hỏi lại Tiểu Bạch, "Mi biết hả?"

Tiểu Bạch gật đầu, "Hình như có trong trí nhớ truyền thừa, thời thượng cổ tu luyện tới Thánh giai là có thể rời khỏi phiến đại lục này, lúc đó tộc Bạch Hổ của ta có vô số tiền bối tu luyện tới trình độ nhất định nên rầm rộ phi thăng, còn con Huyền Quy đó hình như ngủ quên nên kẹt lại luôn ở đây."

Sở Diệp nheo mắt, nghĩ thầm: Huyền Quy à? Nghe nói người gây sự trong thành đều sẽ im hơi lặng tiếng bị diệt sạch, mà công kích Vô Tận Hắc Dạ của Huyền Quy đúng là sẽ khiến người ta chìm vào trong giấc ngủ vĩnh hằng. Sở Diệp quay qua hỏi Tiểu Bạch, "Mi không sao chứ?"

"Ta cảm thấy thực lực tăng đáng kể." Tiểu Bạch nói.

Sở Diệp gật đầu, "Vậy là tốt rồi." Sở Diệp nhìn khuôn mặt trầm tĩnh của Tiểu Bạch, nghĩ thầm: Lần trước bị thua thiệt lớn, tánh khí Tiểu Bạch lại bớt phóng túng hơn rồi.

"Lần sau mà gặp phải nguyền rủa huyết mạch nữa ta sẽ không bị động thế này nữa." Tiểu Bạch nói.

Sở Diệp gật đầu, nghĩ thầm: Có lẽ Cổ gia cũng sẽ không dùng nguyền rủa huyết mạch lần nữa đâu, cùng một chiêu thức sử dụng lần thứ hai hiệu quả sẽ giảm mạnh, huống chi mỗi lần phát động nguyền rủa truy tung nguồn gốc huyết mạch cần phải có tinh huyết Bạch Hổ, đoán chừng Cổ gia cũng không còn nhiều máu để tiêu hao kiểu này nữa.

......

Hơi thở Bạch Hổ lộ ra ngoài lập tức khiến những Hồn Sủng Sư sống quanh đó chú ý.

"Bạch Hổ của Sở Diệp khôi phục thực lực rồi!"

"Năng lực xuyên qua không gian, coi mòi Sở thiếu với Lâm thiếu sắp rời khỏi Đồ Đao Thành."

"Sở thiếu làm sao mà lấy được Sinh Cốt Dung Huyết Thảo ha!"

"Ai mà biết, nhiều người mua dược tề của hắn như vậy, ai mà biết ai có đâu."

"Nếu ta có một con Hồn Sủng Bạch Hổ thì ngon rồi, muốn đi đâu thì đi đâu, không cần nằm ổ ở cái chỗ quái quỷ này."

"......"

Chuyện Bạch Hổ đã giải được nguyền rủa lan truyền nhanh như bay. Ngoài cổng thành đám Tuyệt Vô Song cũng nhận được tin tức.

"Chết tiệt, rốt cuộc là ai đưa Sinh Cốt Dung Huyết Thảo cho hắn vậy hả?" Cổ Trấn Tà nghiến răng nghiến lợi nói. Để hạn chế hành động của Bạch Hổ mà Cổ gia đã trả giá vô số, kết quả tính kế như vậy cũng chỉ hạn chế Bạch Hổ được có một năm, Cổ Trấn Tà không chấp nhận nổi.

Mặt Tuyệt Vô Song sầm sì, "Bây giờ truy cứu chuyện này đã không vô nghĩa rồi." Tuyệt Vô Song cũng hận thấu xương người đưa Sinh Cốt Dung Huyết Thảo cho Sở Diệp, nhưng giờ hiển nhiên không phải là lúc truy cứu chuyện này, Đồ Đao Thành có nhiều người giao dịch với Sở Diệp như vậy, muốn điều tra là không thể nào. Bọn họ chặn bên ngoài Đồ Đao Thành gần một năm, bây giờ Bạch Hổ chắc đã khôi phục năng lực hành động. Nếu Bạch Hổ vừa ra ngoài đã trực tiếp thi triển truyền tống không gian trực tiếp rời đi thì một năm vừa rồi của bọn họ chẳng phân biệt ngày đêm chia lượt giám sát quả thực như một trò đùa cợt.

Ngạo Trác chau mày, lòng buồn bực muốn chết, vốn lần trước gã có thể bắt được Mộc tộc rồi, nhưng lúc đó gã cho rằng nắm chắc thắng lợi nên bất cẩn. Bây giờ Mộc tộc đã trở thành Hồn Sủng, một khi Sở Diệp vừa chết mà trước khi chết không thả Mộc tộc ra thì khả năng Mộc tộc cũng sẽ mai một theo không gian phụ trong hồn hải Sở Diệp luôn.

Ban đầu Sở Diệp cho rằng tình huống xấu nhất là trên người Sở Diệp có Thông Thiên Mật Lệnh, qua thời gian nữa hắn trực tiếp vào bí cảnh, bọn họ cần phải chặn đường hai người trong bí cảnh Thông Thiên rộng lớn vô ngần, nào biết tình huống bây giờ càng thêm không xong, Bạch Hổ đã khôi phục năng lực hành động, đối phương đã thiệt thòi một lần rồi, sắp tới muốn hạn chế lại càng thêm khó khăn. Ngạo Trác nghiến răng quay qua hỏi Cổ Trấn Tà, "Còn thủ đoạn nào khác để hạn chế Bạch Hổ không?"

Cổ Trấn Tà chau mày, "Không biết." Thánh Viện nuôi nhốt Bạch Hổ, vừa mới sinh ra đã bị đóng dấu lên xương mu bàn chân, Thánh Viện có thể nhờ đó khắc chế được tộc Bạch Hổ, nhưng con Bạch Hổ này của Sở Diệp thì khác, mẹ nó là trường hợp sinh đôi hiếm gặp, vừa mới sinh ra đã bị cha nó dùng thủ đoạn bí mật truyền tống đi mất, sau đó biến thành thế này. Cổ Trấn Tà chau mày nghĩ thầm: Thánh Viện quản lý Bạch Hổ quá lỏng lẻo thế cho nên mới xuất hiện cục diện như hiện giờ mà.

˂˂˂˂˂۝˃˃˃˃˃

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me