XUYEN SACH SUA LAI NHAN SINH 3_EDIT (DIEP UC LAC) - PART 3
CHƯƠNG 405 LẤY BÁU VẬT GIÙM
Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận
֍֍֍֍֍
Đồ Đao Thành.Sở Diệp ngồi trên ghế lười biếng nhìn Hồn Sủng Sư đang bước vào, hỏi: "Muốn mua dược tề Trí Huyễn hả?"Du Thiếu Phong khẩn trương lắc đầu, "Ta không phải tới mua dược tề, ta tới là muốn bàn chuyện làm ăn lớn với Sở thiếu."Sở Diệp nhìn Du Thiếu Phong, thở dài một tiếng, "Ta không thể dẫn theo bất cứ ai rời khỏi Đồ Đao Thành được." Hắn không thể mở màn chuyện này được! Một khi mở màn thì sau này sợ là sẽ càng ngày càng phiền phức.Du Thiếu Phong lắc đầu, "Sở thiếu yên tâm, ta cũng không mong đợi Sở thiếu dẫn ta rời khỏi Đồ Đao Thành."Sở Diệp nghe vậy cũng thả lỏng hơn, tò mò hỏi: "Thế là vụ làm ăn gì đây?"Du Thiếu Phong sắp xếp lại suy nghĩ, chậm rãi kể: "Du gia ta năm xưa cũng không kém cỏi hơn bao nhiêu so với Cổ gia hay các gia tộc lớn khác, tuy nhiên các vị tiền bối trong tộc cùng tử nạn khi thăm dò một bí cảnh mới, sau đó gia tộc của ta mới đồng thời bị mấy thế lực lớn nhắm vào, một gia tộc to lớn như vậy đã bị hủy diệt chỉ sau một đêm, dòng chính gia tộc chỉ còn sót lại mình ta tìm được đường sống trong chỗ chết, vì tránh né tai họa ta trốn vào Đồ Đao Thành."Sở Diệp nghe kể mà thổn thức, chuyện của Du Thiếu Phong hắn cũng từng được nghe kể sơ qua, năm đó Du gia có năm vị cường giả Hồn Hoàng, đúng là thế lực lớn có tầm ảnh hưởng ở Trung Châu. Dòng chính Du gia không đông người, năm xưa Du Thiếu Phong cũng từng là Thái Tử Gia của Du gia, thân phận hiển quý, tánh tình kiêu căng hống hách không ai bì nổi. Nhưng bây giờ coi mòi mấy năm nay sinh sống kham khổ ở Đồ Đao Thành đã sớm mài mòn hết góc cạnh của người này năm xưa rồi.Mấy chục năm trước Du gia phát hiện ra một bí cảnh thượng cổ, bí cảnh có nghĩa là vô số tài nguyên, cơ hội, nhưng đồng thời cũng có nghĩa là nguy cơ. Để khai phá bí cảnh Du gia đã phái tới bốn cường giả Hồn Hoàng xâm nhập vào đó, kết quả trong bí cảnh phát sinh chuyện ngoài ý muốn, chỉ có một người còn sống lết ra ngoài còn ba người kia đều đi đời trong bí cảnh.Thực lực Du gia giảm mạnh, địa bàn khổng lồ khiến cho các thế lực khác mơ ước, rất nhanh toàn bộ gia tộc đều bị giết sạch. Trong phúc có họa, trong học có phúc mà, gia tộc hưng suy biến động vô thường, ở Trung Châu các gia tộc đột nhiên quật khởi rồi đột nhiên mai một như Du gia đếm không xuể."Năm đó Du gia của ta còn giấu kín vô số tài nguyên tu luyện, vì những tài nguyên này mà rất nhiều người vẫn còn chờ ta ngoài cổng Đồ Đao Thành, muốn đợi tới khi ta ra ngoài thì ép hỏi vị trí di sản của gia tộc." Năm xưa Du Thiếu Phong cũng vội vàng gấp gáp trốn vào Đồ Đao Thành, nhờ Đồ Đao Thành che chở mới sống được tới hôm nay, mà nay tinh hạch yêu thú trong túi cũng tiêu hao sắp hết rồi nên nóng lòng như lửa đốt. Du Thiếu Phong không phải không muốn lén chuồn ra ngoài, nhưng y có trực giác nhạy bén, cảm thấy chỉ cần y vừa rời khỏi đây lập tức sẽ bị người ta bắt đi soát hồn.Sở Diệp nheo mắt, suy tư một hồi mới hỏi: "Cho nên ngươi muốn nhờ ta lấy giùm bảo vật?""Ta muốn nhờ Sở thiếu lấy hết tài sản trong kho báu Du gia nhà ta, sau khi lấy được ta chỉ cần phân nửa." Du Thiếu Phong thấp thỏm nói.Sở Diệp nghĩ thầm: Chuyện mần ăn này làm được nè! Đa số Hồn Sủng Sư sẽ không để hết toàn bộ tài sản trên người, rồi khi bị đuổi giết thì gấp gáp chạy thẳng luôn vào Đồ Đao Thành. Dắt heo từ trong trại nuôi heo Đồ Đao Thành ra ngoài có thể sẽ chọc giận chủ nhân Đồ Đao Thành, nhưng nếu xách đặc sản địa phương từ bên ngoài vào đây cho heo thì chủ trại heo chắc sẽ vui vẻ lắm đây.Thấy Sở Diệp không nói lời nào, Du Thiếu Phong hơi sốt ruột, "Bằng không Sở thiếu lấy bảy phần, ta lấy ba phần cũng được.""Ngươi vào Đồ Đao Thành đã bao năm rồi, xác định đồ trong kho báu vẫn còn chứ?" Sở Diệp nghi ngờ hỏi.Du Thiếu Phong hít sâu một hơi, "Ta biết tổng cộng có năm kho báu, kho báu Du gia chúng ta chỉ có vài vị lão tổ và một số ít người biết thôi, chung quy cũng phải còn dư lại mấy kho chứ, không tới mức hoàn toàn trống không."Sở Diệp gật đầu, "Vậy được rồi, để ta ra ngoài coi thử." Dù sao Bạch Hổ cũng đã khỏe lại, đi dạo khắp nơi một vòng cũng không mất nhiều thời gian.Du Thiếu Phong cảm kích dạt dào nói với Sở Diệp: "Đa tạ Sở thiếu."Lâm Sơ Văn hỏi Sở Diệp: "Huynh sắp đi ra ngoài hở?"Sở Diệp gật đầu, "Ừa, chẳng qua chỉ đi lấy báu vật thôi, lấy xong rồi về liền." Lúc trước khi đối mặt với Tuyệt Vô Song và Ngạo Trác Sở Diệp đã bị áp chế hoàn toàn, cảm giác bất lực đấy khiến hắn vô cùng bực bội, Sở Diệp thực sự không muốn lại gặp phải tình huống như vậy lần nữa, mà muốn giải quyết tình huống này thì biện pháp tốt nhất không thể nghi ngờ chính là tăng thực lực.Muốn đề cao thực lực thì phải có tài nguyên, hắn với Lâm Sơ Văn không có gia tộc mạnh mẽ để vơ vét tài nguyên khắp nơi nên chỉ có thể tìm đường tắt, giúp đỡ làm "chuyển phát nhanh" có lẽ cũng là con đường phát tài rất tốt. Lúc trước thăm viếng kho báu Cổ gia với Tô gia cũng đã giúp hắn rất nhiều, hy vọng mấy cái kho báu của Du Thiếu Phong đừng để hắn thất vọng.Lâm Sơ Văn nói với Sở Diệp: "Để đệ ra ngoài với huynh."Sở Diệp lắc đầu, "Không được, đệ ở lại Đồ Đao Thành đi, một mình ta đi lấy đồ xong rồi về."Lâm Sơ Văn gật đầu, "Cũng được."Tiểu Bạch chỉ truyền tống một mình Sở Diệp sẽ ít tiêu hao hơn.Sở Diệp đứng lên, hăng hái sục sôi nói: "Đã lâu lắm không hoạt động gân cốt rồi, cũng nên đi dạo một vòng khắp nơi mới được."Lâm Sơ Văn nhìn bộ dáng đắc ý tự mãn của Sở Diệp không nhịn được cười cười. "Vạn sự cẩn thận đó." Lâm Sơ Văn dặn dò.Sở Diệp gật đầu, "Yên tâm đi, huynh biết chừng mực mà."......Đồ Đao Thành là một nơi quỷ dị, trong thành không có cách nào truyền tống, chỉ có bước ra ngoài thành mới được, Tiểu Bạch dẫn Sở Diệp ra khỏi cổng thành. Một người một hổ lập tức truyền tống rời đi, đám Thần Điện với các thế lực khác thật ra muốn ngăn cản nhưng không thể làm gì được."Sở Diệp làm sao vậy? Một mình đi mất rồi?" Ngạo Trác khó hiểu hỏi.Mặt Cổ Trấn Tà đen thui, "Lâm Sơ Văn vẫn còn ở trong thành.""Bọn họ tách ra, không lẽ xích mích rồi?" Ngạo Trác nghi ngờ hỏi.Tuyệt Vô Song nheo mắt, nói: "Không thể nào đâu, Lâm Sơ Văn đã bị Sở Diệp đầu độc rồi, sợ là Sở Diệp đi rồi sẽ lại về."Sở Diệp dựa theo chỉ dẫn của Du Thiếu Phong, tìm được vị trí giấu kho báu đầu tiên, trại cá Tuyết Ngân. Trại cá Tuyết Ngân trước kia là trại nuôi cá của Du gia, kể từ khi Du gia suy tàn nơi này bị Vương gia lân cận tiếp quản, Tuyết Ngân Ngư cũng không phải loài cá quý hiếm gì, tu vi cao nhất quanh trại cá cũng chỉ là một Hồn Vương cấp hai. Tự tin của Sở Diệp lập tức tăng lên, hết thảy trại cá đều bình thường vậy chắc kho báu chưa từng bị phát hiện, nếu chỗ này đã từng phát hiện ra kho báu thì giờ đây không yên bình được thế này đâu.Tiểu Bạch mang Sở Diệp thuấn di xuống đáy hồ, rất nhanh đã phát hiện ra một cái kho báu giấu dưới lòng hồ, Sở Diệp vô cùng kích động thu sạch sẽ đồ đạc bên trong đó.Gom kho báu xong Sở Diệp lập tức tới địa điểm giấu kho hàng thứ hai.Kho báu thứ hai của Du gia nằm trong nhà riêng của đại trưởng lão, bề ngoài thì tòa nhà này là nơi trưởng lão Du gia nuôi người tình, nhưng là một trong những nơi giấu kho báu bí mật của Du gia, tòa nhà có lẽ đã bị lộ, vị trí toa nhà đã bị san phẳng. Trước khi tới Sở Diệp cũng đã chuẩn bị tâm lý nên khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt cũng không thất vọng, chỉ tốc hành chạy tới địa điểm giấu kho báu tiếp theo.Kho báu thứ ba của Du gia nằm dưới một mạch khoáng Ngân Thiết, mạch khoáng này vốn thuộc về thế lực thuộc hạ của Du gia, trăm năm về trước khoáng thạch trong mỏ hầu như đã bị khai thác sạch sẽ nên không còn giá trị nữa. Trong mạch khoáng có một loại bụi đặc biệt, nếu ở lại đây trong thời gian dài sẽ khó thở, thậm chí ảnh hưởng tuổi thọ, ngoại trừ một vài thợ mỏ không không thèm sợ thỉnh thoảng lại tới đây đào kiếm báu vật, nhìn thử coi có còn sót khoáng thạch chưa kịp khai quật hay không, bình thường ít ai tới lui nơi này, kho báu dưới mạch khoáng vì thế được bảo tồn hoàn hảo, vẫn chưa bị phát hiện.Kho báu thứ tư của Du gia nằm trong một thôn trang, thôn trang này trước kia là nơi sinh sống của tộc nhân khác họ có quan hệ với Du gia, kho báu đã bị dọn sạch.Kho báu thứ năm của Du gia nằm trong lãnh địa Dư gia giáp ranh với Du gia, trong trang viên của một vị trưởng lão Dư gia. Sở Diệp bái phục người Du gia rồi đó, quan hệ trước giờ của Du gia với Dư gia là đối địch, Du gia lại chọn giấu kho báu trên đất của trưởng lão phe đối địch, này mà không cẩn thận bị gia tộc đối địch phát hiện thì đúng là mất cả chì lẫn chài luôn đó. Không biết có phải là vì nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất hay không, kho báu này của Du gia vậy mà không bị phát hiện.......Sở Diệp trở về còn sớm hơn dự đoán của Tuyệt Vô Song, buổi sáng ra khỏi thành, mới chạng vạng là Sở Diệp đã về tới, đồng thời còn mang theo về vô số tài nguyên. Sở Diệp vừa rời đi là Du Thiếu Phong đã bắt đầu nôn nóng chờ đợi, nhìn thấy Sở Diệp về tức khắc thở phào nhẹ nhõm."Năm địa điểm kho báu ngươi đưa có hai cái trống trơn rồi, ba cái còn lại vẫn còn, dựa theo thỏa thuận mọi người chia đôi." Sở Diệp phất tay, vô số vật tư tu luyện tràn ra khắp phòng. Sở Diệp nói với Du Thiếu Phong, "Ngươi coi thử cần cái gì thì tự mình chọn đi."Du Thiếu Phong khiêm nhường nói: "Sở thiếu chọn trước đi."Sở Diệp lắc đầu, "Không cần, nếu ngươi không cần những tài nguyên này thì ta có thể dựa theo giá cả bên ngoài đổi thành tinh hạch yêu thú cho ngươi."Du Thiếu Phong vui vẻ nhận lời đề nghị của Sở Diệp, chỉ lấy một vài tài nguyên có ích, phần lớn còn lại thì đổi hết thành tinh hạch yêu thú. Lúc Du Thiếu Phong kiểm kê kho báu phát hiện dường như thiếu hụt một vài báu vật nhưng y cũng không thèm để ý. Với năng lực của y, vừa rời khỏi Đồ Đao Thành sẽ chết ngay lập tức, thay vì để những báu vật này hời cho thế lực Du gia thì thôi cứ đưa hết cho Sở Diệp cho rồi.Thực sự khoảng gần đây trong thành có hai Hồn Sủng Sư bí mật tìm tới muốn mua vị trí kho báu nhà y. Du Thiếu Phong đoán những người này có thể là có liên quan tới người năm đó hủy diệt Du gia cho nên không muốn giao dịch. Chẳng qua tinh hạch yêu thú càng ngày càng ít, mấy nay Du Thiếu Phong cũng muốn buông xuôi rồi, vậy mà mấy người đó ra giá năm tinh hạch Vương cấp để y báo vị trí kho báu Du gia, Du Thiếu Phong cho rằng đối phương quá không thành tâm cho nên không đồng ý.Trong kho báu Du gia rất nhiều thứ đủ loại thượng vàng hạ cám, chốc lát là kiểm kê không xong. Sở Diệp bỏ ra năm ống dược tề Trí Huyễn kiếm mấy người thẩm định giá trong Đồ Đao Thành chuẩn bị kiểm kê lô báu vật này, sẵn tiện ước tính giá trị cho đống này luôn.Chuyện Sở Diệp tìm mấy người thẩm định giá để tính giá trị cho thu hoạch lần này nháy mắt truyền khắp Đồ Đao Thành. Cổ Trấn Tà vừa nghe tin này xong chỉ cảm thấy cực độ hỏng bét. Sở Diệp xách cả đống báu vật về Cổ Trấn Tà mới biết được người này ra ngoài làm gì.Năm xưa mấy vị Hồn Hoàng của Du gia bất thình lình gặp phải mấy người thần bí bao vây tấn công qua đời, gia tộc hủy diệt chỉ trong một đêm. Thực ra Cổ gia năm đó cũng góp phần ra tay đối với Du gia.Cổ gia vốn dĩ đã thỏa thuận xong với mấy gia tộc cùng ra tay là sau khi thành công thì chia đều tài sản Du gia, đáng tiếc vị trưởng lão Hồn Hoàng cuối cùng biết vị trí kho báu Du gia đã tự bạo, Du Thiếu Phong thì trốn vào trong Đồ Đao Thành, dẫn tới sau khi hủy diệt Du gia rồi nhưng thu hoạch còn lâu mới được như mong đợi.Không ngờ sau nhiều năm như vậy, tài sản Du gia vậy mà lại rơi vào trong tay Sở Diệp, hình như Sở Diệp đã kiếm được thêm một khoản kếch xù nữa rồi!˂˂˂˂˂˃˃˃˃˃Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me