XUYEN SACH SUA LAI NHAN SINH 3_EDIT (DIEP UC LAC) - PART 3
CHƯƠNG 420 CẠY SÀN NHÀ
Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận
֍֍֍֍֍
Sở Diệp bắt đầu khám phá từng căn phòng tu luyện khắp ngọn núi này, những căn nhà này chắc đã bị lục soát không chỉ một lần, hầu hết các phòng đều trống không. Bàn ghế trong nhà đều bị vơ vét sạch sành sanh không còn một mảnh. Khi Sở Diệp đang lục soát một căn phòng thì cảm nhận được hơi thở Linh nguyên thạch thoang thoảng, quả nhiên tìm thấy dưới sàn nhà mấy chục viên Linh nguyên thạch."May quá trời luôn, không ngờ lại phát hiện ra mấy chục viên Linh nguyên thạch luôn." Sở Diệp đoán những Linh nguyên thạch này chắc là của đệ tử nào đó giấu riêng.Quạ đen chỉ tiếc rèn sắt không thành thép đập đập cánh, kích động la lên: "Ngươi có thể có tiền đồ hơn chút được không? Người ta đều chạy về phía trung phong hết rồi còn ngươi cứ ở ngoài đây lụm cơm thừa canh cặn, nếu phát hiện được kho báu đừng nói mấy chục viên, mấy chục vạn Linh nguyên thạch chắc cũng có đó."Sở Diệp hoàn toàn không thèm để ý, "Mi thì biết gì chứ! Nơi mà có tới mấy chục vạn Linh nguyên thạch chắc chắn sẽ rất nguy hiểm, cần phải liều mạng mới được, ở đây tuy rằng kiếm được ít thôi nhưng dù sao cũng an toàn."Quạ đen bực tức nói: "Tại sao ngươi không chịu liều mạng hả? Rõ ràng ai nấy đều bạt mạng vậy mà?"Sở Diệp ngẩng đầu, cây ngay không sợ chết đứng nói: "Người ta đều già khú đế hết rồi, không liều mạng thì cũng hao hết tuổi thọ mà thôi, còn ta là người trẻ tuổi mắc gì phải phân cao thấp với bọn họ làm chi."Quạ đen ghét bỏ liếc Sở Diệp, tức tối nói: "Thời trẻ không cố gắng, về già luống buồn thương.""Đi đi đi, con chim lông vũ như mi thì biết gì chứ! Thời trẻ mà cố quá coi chừng quá cố đó." Sở Diệp nói lời thấm thía.Quạ đen: "....." Hình như cũng có lý. "Tên khốn kiếp nhà ngươi chỉ biết ngụy biện! Đừng mơ có thể đánh lạc hướng Ô Ô đại nhân, Ô Ô đại nhân là con chim có mơ ước nha."Sở Diệp ngẩng đầu, không cam lòng yếu thế nói: "Bản đại nhân cũng là Thiên Ma có khát vọng nha..."Quạ đen trợn trắng mắt, nói: "Biểu hiện nào của ngươi là có khát vọng đâu hả?""Với thiên tư của bổn Thiên Ma chỉ cần tu luyện từng bước một là lúc nào cũng có thể bước vào Thánh giai, cho nên chỉ cần từ từ mà tiến là được." Sở Diệp hoàn toàn không thèm để ý nói.Quạ đen không nhịn nổi hầm hừ: "Thần Điện cất nhắc kêu ngươi một tiếng Thiên Ma, ngươi thật đúng là coi mình thành ma đầu khiến người ta vừa nghe tiếng đã sợ vỡ mật mà! Tưởng hay quá hà."Sở Diệp tức tối cãi: "Quạ đen thối tha như mi thì biết cái gì! Bổn thiếu dù không phải là Thiên Ma cũng là đứa con Trời chọn. Con trời thì không cần phải cực khổ liều mạng làm chi đâu? Ngồi ở nhà uống chút nước trà, nghỉ chân chút thôi là có thể phát tài rồi, quạ đen tầm thường kiểu như mi sẽ không bao giờ hiểu nổi một thiên tài như bản tôn đâu."Quạ đen cáu kỉnh nói: "Mắt chó ngươi mù rồi, bổn tọa mới không phải là quạ đen tầm thường..."Sở Diệp không thèm để ý tới quạ đen nữa mà nhìn về phía Liễu Thụ Yêu với Mộc Tiên Điểu bên ngoài.Liễu Thụ Yêu nhanh chóng ngưng tụ Thảo Mộc Kết Tinh, chỉ trong chốc lát trên tay Liễu Thụ Yêu đã nhiều thêm mười mấy viên Thảo Mộc Kết Tinh. Hơi thở cỏ cây ở đây vô cùng nồng đậm nên hiệu suất của Liễu Thụ Yêu quá cao, có thể tưởng tượng nếu Liễu Thụ Yêu ở chỗ này ngưng tụ Thảo Mộc Kết Tinh suốt năm năm sẽ thu hoạch được biết bao nhiêu. Nếu có được dồi dào Thảo Mộc Kết Tinh, sau khi ra khỏi đây Liễu Thụ Yêu có thể bồi dưỡng cho Mộc tộc thêm được mấy Hồn Hoàng nữa chắc cũng không phải việc khó khăn gì.Vòng trong bí cảnh chỉ chiếm chưa tới một phần trăm so toàn bí cảnh Thông Thiên, tuy nhiên hơi thở cỏ cây ở nơi này còn nồng đậm hơn gấp năm sáu lần so với vòng ngoài. Về phần Linh mạch lại càng khoa trương hơn nữa, chín mươi phần trăm Linh mạch toàn bí cảnh Thông Thiên hẳn đều tập trung hết ở trong này. Thông Thiên Tông năm xưa chắc là có đại năng dời hầu hết Linh mạch khắp địa giới tới lãnh địa Thông Thiên Tông biến nó thành tài sản riêng của tông môn.Mộc Tiên Điểu vẫy cánh, đồng thời khi đôi cánh Thuý Vũ rung động có vô số Linh khí cũng biến động như dòng nước xiết. Khi Mộc Tiên Điểu hút no linh lực, lập tức kêu Sở Diệp thu nó vào trong mặt ngọc không gian để chuyển Linh khí vào trong đó. Thực lực Mộc Tiên Điểu vẫn còn hơi thấp chút, mà Linh mạch Thông Thiên Tông không giống với Linh mạch Trung Châu, chúng đã hoàn toàn dung hợp với nền đất nơi đây, rút cũng rút không ra, chỉ có thể hấp thu Linh khí từ đó mà thôi. Nếu Thuý Vũ có thể rút được Linh mạch ra, lúc đó bọn họ mới thật sự là phát tài đó.......Lâm Sơ Văn nghiêng nghiêng đầu nhìn Sở Diệp rồi nói: "Hơi thở của huynh dường như vẫn luôn tăng lên, hơn nữa hình như còn tăng nhanh như bay luôn kìa."Sở Diệp gật đầu, cười nói: "Chắc là Tiểu Bạch đang tiếp nhận truyền thừa, cho nên huynh cũng theo đó chiếm hời luôn.""Vậy thật là hay quá." Biết tình hình mấy nay của Tiểu Bạch rất tốt, Lâm Sơ Văn không nhịn được vui vẻ thay Sở Diệp.Sở Diệp với Lâm Sơ Văn kiếm đại một ngôi nhà trên núi sắp xếp ở lại. Vòng trong bí cảnh phi thường rộng lớn, năm xưa đệ tử Thông Thiên Tông cũng phải tới mấy chục vạn mà bây giờ người tiến vào bí cảnh vòng trong chỉ mới có mấy trăm, lại thêm đa số Hồn Sủng Sư cũng đều chạy về phía trung phong, Sở Diệp với Lâm Sơ Văn chọn vị trí tương đối hẻo lánh, nên thường ngày cũng không hề có ai qua lại.Thưc lực Sở Diệp càng lúc càng mạnh, trực giác cũng càng ngày càng nhạy bén, lục tục lại phát hiện thêm Linh thạch dưới nền nhà nữa, chẳng mấy chốc Sở Diệp mới nhận ra Linh thạch dưới nền nhà có khả năng không phải đệ tử giấu riêng mà là từ lúc xây nhà đã cố ý chôn dưới nền rồi, có thể là một loại phong tục tập quán nào đó, ngụ ý tiền vô như nước.Phát hiện được chuyện này Sở Diệp lục tục cạy sàn của hơn mười mấy căn nhà nữa, phát hiện gần trăm viên Linh thạch, dần dần cạy nền nhà trở thành bài tập hàng ngày của Sở Diệp."Lại cạy nền nhà nữa hả?" Quạ đen đập cánh, bay lòng vòng quanh Sở Diệp hỏi.Sở Diệp gật đầu, "Đúng đó!""Chỉ là chút tiền lẻ, không có gì hay ho." Quạ đen bực tức nói.Sở Diệp liếc quạ đen một cái, "Kiến tha lâu có ngày đầy tổ có hiểu hông?" Đào nền nhà kiếm Linh thạch đúng là hiệu suất rất thấp, nhưng nếu so với đào quặng thì vẫn nhẹ nhàng hơn. Sở Diệp vẫn thích cạy nền nhà hơn, có cảm giác như xé túi mù, tuy rằng phần lớn thời gian chỉ thu hoạch mức trung bình thôi. Sở Diệp đoán trước kia chắc cũng có người từng phát hiện có Linh thạch giấu dưới nền nhà, nhưng ngại phiền phức nên không tìm lấy. Sở Diệp đào tung nền lên thì phát hiện dưới nền nhà không ngờ lại giấu một cái hộp."Hộp ngọc, không ngờ ở đây cũng có hộp ngọc." Quạ đen kinh ngạc thốt lên.Sở Diệp vui hoảng nhìn hộp ngọc, quá kích động, không uổng phí ngày nào hắn cũng cực khổ "xé túi mù" muốn chết, lần này hình như hắn đã mở ra được khoản ẩn giấu rồi.Quạ đen thở phì phò đập cánh, hối thúc: "Lần này hình như là đồ tốt đó, mau mở ra coi thử."Sở Diệp mở hộp ra thì thấy một tập sách màu vàng kim, trang bìa có ghi 'Thảo Đan Đan Thuật Toàn Giải'. Chất liệu của tập sách này khá giống kim loại nhưng cầm trên tay lại thấy cực kỳ nhẹ, nhìn kiểu nào cũng không giống như tập sách bình thường.Sở Diệp phấn khích kêu Lâm Sơ Văn, "Sơ Văn, là sách luyện đan nè!"Lâm Sơ Văn cầm lấy tập sách, hai mắt bừng sáng, "Sách luyện đan này chắc là của Thảo Đan Môn! Chẳng lẽ là do gián điệp Thảo Đan Môn mang vào đây?" Rất nhiều thế lực lớn đều sẽ bố trí gián điệp lẫn nhau để tìm hiểu tin tức, người vốn ở trong căn nhà này có thể là người của tông môn luyện đan nào đó.Sở Diệp lắc đầu, "Mặc kể tập sách này từ đâu ra đi, đệ coi thử coi tập sách này có hữu dụng hay không nè."Lâm Sơ Văn cầm sách nhìn sơ qua một cái, lập tức vô số điểm tri thức tràn vào trong biển ý thức của Lâm Sơ Văn. "Tập sách rất có ích, trong sách này còn có Thư Linh." Lâm Sơ Văn ngạc nhiên mừng rỡ nói.Sở Diệp chau mày, "Thư Linh?" Có vài ở pháp khí ở thượng giới thường thường sẽ sinh ra Khí Linh, muốn Khí Linh ra đời cần phải có Thiên thời Địa lợi Nhân hòa, pháp khí đã có Khí Linh thông thường đều cực kỳ quý giá. Sở Diệp nghĩ thầm: Phẩm cấp tập sách này dường như hơi quá mức tưởng tượng rồi, tập sách này không phải tùy tiện một gián điệp là có thể sở hữu được. Nhà ở đây hẳn là nơi ở của đệ tử ngoại môn, đệ tử ngoại môn có vẻ như không thể nào có khả năng sở hữu tập sách luyện đan có Thư Linh được.Lâm Sơ Văn đưa linh hồn lực vào trong sách, Thư Linh đang ngủ say, Lâm Sơ Văn vẫn mơ hồ cảm nhận được một vài ký ức của Thư Linh. Kiểm tra ký ức của Thư Linh xong, Lâm Sơ Văn nhịn không được nói: "Lần này được lợi lớn lắm luôn á."Sở Diệp tò mò hỏi: "Sao lại nói vậy?"Lâm Sơ Văn cười nói: "Tập sách này là báu vật trấn tông của Thảo Đan Môn đó, năm xưa Thảo Đan Môn có hai đệ tử tranh giành chức Môn chủ Thảo Đan Môn, ước định người nào thăng sẽ kế nhiệm Môn chủ, người thất bại sẽ cúi đầu xưng thần, kết quả tại thời điểm thi đấu nhị sư đệ Ngạn Chiếu lại giở trò khiến đại sư huynh Giải Giang thua trận, Giải Giang không cam lòng nên trộm báu vật trấn tông của Thảo Đan Môn rồi âm thầm bỏ trốn.Thảo Đan Môn lập tức phát Huyền Thưởng Lệnh truy bắt vị đại sư huynh này, những tông môn khác biết được vụ bê bối này của Thảo Đan Môn cũng nghe tin lập tức ra tay muốn lén lút cướp đi tập sách luyện đan này của Thảo Đan Môn.Năm đó Thông Thiên Tông cũng biểu hiện cực kỳ tích cực trong sự kiện này, lấy danh nghĩa hiệp trợ Thảo Đan Môn phái ra lượng lớn nhân thủ, có thể cho rằng nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất, Giải Giang áp chế tu vi tiến vào Thông Thiên Tông trở thành đệ tử ngoại môn, một lần như vậy ở lại Thông Thiên Tông hơn trăm năm."Sở Diệp nghe mà thổn thức, "Hóa ra là thế này đây." Thứ tốt nha! Có thể khiến Thông Thiên Tông năm xưa ra sức như vậy tuyệt đối không phải thứ tầm thường đâu."Sở Diệp quay qua liếc quạ đen, "Nhìn đi, chuyện như cơ duyên không cần cưỡng cầu, lúc nên tới tự nhiên sẽ tới." Đan thư quý giá như vậy sợ là cả Thông Thiên Tông cũng không có một quyển sách cơ bản nào có giá trị như vậy, thật đúng là may mắn.Quạ đen trợn trắng mắt, "Tên nhõi nhà ngươi đều nhờ phúc Ô Ô đại nhân đó, mèo mù vớ được chuột chết thôi."Lâm Sơ Văn thì cười vui vẻ, quyến luyến không rời mân mê bìa sách trên tay.......Tiểu Ngân bay lại gần Sở Diệp, kêu rù rù, Sở Diệp nghe nó nói xong nhướng mày."Mi chắc chứ?" Sở Diệp hỏi.Tiểu Ngân lượn vòng tròn trong không trung, ý tứ rõ ràng là rất chắc chắn.Lâm Sơ Văn hỏi Sở Diệp: "Có chuyện gì vậy?"Sở Diệp nói với Lâm Sơ Văn: "Tiểu Ngân nói nó phát hiện ra báu vật."Lâm Sơ Văn chớp chớp mắt, "Thiệt hả? Vậy nhanh chân qua đó coi thử."Sở Diệp liếc quạ đen một cái, mỉa mai: "Ô Ô, mi coi đó, chuột chết lại được đưa tới tận cửa nữa kìa." Hình như hắn tới số hên rồi, chuyện tốt cứ tới lia lịa.Quạ đen: "....."Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đi theo Tiểu Ngân vào một mảnh rừng cây Bạch Dương, cây Bạch Dương cũng không phải loài cây quý hiếm gì, cây này cứng cáp vô cùng, muốn chém đứt phải tốn rất nhiều sức, năm xưa Thông Thiên Tông trồng cây này chủ yếu lấy củi về luyện dược, sao Linh thạch, làm vật liệu xây dựng, đệ tử ngoại môn Thông Thiên năm xưa thường xuyên bị phân công vô rừng chặt củi.Tiểu Ngân bay vòng quanh Sở Diệp rù rù giải thích.Sở Diệp nói: "Mấy nhóc Ngân Sí Ong đang ở đây thu thập nhựa cây thì phát hiện có vài cây Bạch Dương cho nhựa lạt nhách, thiếu Linh khí, nhưng Linh khí dưới gốc cây lại rất nồng đậm, cứ như đang ẩn giẩu thứ gì vậy."Lâm Sơ Văn đưa linh hồn lực xâm nhập vào sâu dưới nền đất thì phát hiện được bí ẩn."Đó là... Nhục Linh Chi.' Lâm Sơ Văn vui sướng nói.Sở Diệp chớp chớp mắt, "Hóa ra là Nhục Linh Chi, may mắn dễ sợ." Nhục Linh Chi là một vị Linh dược thường mọc trên rễ cây, dựa vào cổ thụ để sinh tồn. Phẩm chất cổ thụ càng tốt thì rễ cây càng phát triển, phẩm chất Nhục Linh Chi nuôi ra được càng cao.Bản thân cây Bạch Dương không quý hiếm gì, nhưng đó giờ chưa từng có ai chặt cây nên mảnh rừng này tồn tại lâu thật lâu, hệ thống rễ của rừng Bạch Dương này cũng phát triển rậm rạp, nuôi ra được Nhục Linh Chi chất lượng phi thường tuyệt vời.Sở Diệp bắt đầu đào bới, đào ra được hơn trăm cây Nhục Linh Chi.Tinh Thần Quyết của Sở Diệp với Lâm Sơ Văn vốn đã tu luyện tới bình cảnh, sau khi dùng Nhục Linh Chi bình cảnh đã bị phá vỡ, tốc độ tu luyện lại tăng vùn vụt.˂˂˂˂˂˃˃˃˃˃
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me