[Xuyên vào thú nhân - np] Trở thành giống cái cấp SSSS được cưng chiều
Chương 56: Đẹp quá nhịn không nổi
Chương 56: Đẹp quá nhịn không nổiEdit: Chạng VạngKatherine giận điên lên, bước đến định kéo cô xuống, nhưng chưa kịp đến gần đã thấy trong đôi song đồng tử của sư tử lập lòe sáng lên, bắn ra sự cảnh cáo.Cô ta lập tức cảm thấy khó thở.Hoàng huynh lại vì Tô Miên Đường mà... Sử dụng sức mạnh song đồng lên cô ta sao? Trong mắt con sư tử kia, không còn Hoàng muội như cô ta nữa, chỉ còn lại con hồ ly tinh kia!Cứ vậy một sư tử, hai người đi thẳng đến cung Đông, đến trước cửa chính sư tử mới hơi cúi người, thả giống cái nhỏ trên lưng xuống. Nhỏ giống cái còn xoa đầu sư tử như sự ban thưởng chả khác gì nựng chó, không có chút nào uy nghiêm. Mà Hoa Nhung đứng một bên nhìn lại thể hiện chút ghen ghét, đưa đầu mình đến mời cô sờ."?"Katherine đã trợn tròn mắt.Rốt cục, Tô Miên Đường đã cho bọn họ uống bùa mê thuốc lú gì? Cô ta đột nhiên nhớ đến những lời cười nhạo mà bản thân đã nói với cô trước khi vào cung 'dù hoàng tử cấp thấp, xuất thân hèn mọn nhất cũng sẽ không thèm ngó giống cái không có tin tố, mày đừng mơ mộng hão huyền!'Nhưng bây giờ, hoàng đế, hoàng thái tử, toàn bộ người thân phận cao nhất trong hoàng cung này đều quỳ dưới váy cô rồi, đúng là khiến cô ả tức chết mà!Ba người quấn lấy nhau một hồi lâu, mới chịu tách ra.Tô Miên Đường lột ra một viên kẹo bỏ vào miệng, quay người đã thấy Katherine đang nổi giận đùng đùng, cắn răng, nghển cổ chạy đến đây: "Cô duỗi đầu dài thế, cũng muốn xoa à?""Mày!" Katherine muốn bắn tin tố để cô quỳ xuống cầu xin tha tội, nhưng lại sợ hoàng huynh tính sổ với bản thân, đành nói: "Cô làm gì hoàng huynh rồi? Sao có thể để cho anh ta cúi đầu nghe lệnh cô như thế? Còn ở trên núi trúc lâu như vậy làm gì, không phải dùng cách quyến rũ Song Tử Tinh để cùng hoàng huynh với Hoa Nhung dâm loạn trên đó chứ?"Cô ta vừa há miệng, Tô Miên Đường đã biết cô ta muốn nói gì rồi, lập tức dùng một viên kẹo chặn lại: "Súc miệng đi.""Không phải tôi nói sẽ giúp hoàng huynh của cô trở về hình người à?""Bây giờ tôi đã thực hiện bước đầu tiên là thuần hóa anh ấy, đợi sau hai ngày nữa có thể đưa vào phòng thí nghiệm rồi."Cô có cảm giác lông vàng to đã tin tưởng bản thân, cứ thế phát triển chỉ cần cố gắng tăng lên lòng tin, có thể bắt tay vào chữa trị rồi."Mày nghĩ là.."Katherine mở miệng lại nhai trúng viên kẹo, lập tức im bặt.Đây là kẹo gì?Tại sao ăn ngon như vậy!Tô Miên Đường duỗi lưng: "Tôi mệt rồi, về nghỉ trước.""Đúng rồi bớt nổi nóng lại, nó sẽ khiến làn da nhanh già nhăn đấy."Cái gì? Katherine sợ đến mức bưng mặt mình bằng hai tay, thật sao? Cô không gạt cô ta chứ? Cô ta quay sang nhìn bóng dáng thiếu nữ càng lúc càng xa, cảm xúc tức giận cũng dần dần bình tĩnh lại. Nghĩ kỹ lại, Song Tử Tinh trắng đẹp của Đế Quốc, tính cách lạnh lùng như hoàng huynh... cũng bị cô nắm trong tay cả rồi.Cô đã nói, thì sẽ thực hiện.Lần này, không phải là thật nữa đấy chứ?Cô ta không dám nghĩ, nếu hoàng huynh thật sự khôi phục hình người thì mẫu hậu sẽ vui vẻ thế nào. Tương lai Hoàng tộc sẽ phồn vinh, hưng thịnh ra sao!"Công chúa." Thị vệ bên cạnh hơi lo lắng quỳ xuống đất hỏi: "Ngài có muốn bẩm báo tin tức hoàng thái tử điện hạ rời khỏi cung cho Vương hậu biết không?""Không cần."Cô ta suy nghĩ một chút, lắc đầu."Để quan sát thêm đã."Lỡ như mọi thứ chỉ là giả tạo, sẽ khiến mẫu hậu càng đau lòng thất vọng hơn thôi.Bước cuối cùng của thuần hóa thú là sau khi nó nghe lời bạn rồi, không nên vội vàng thể hiện uy nghiêm hay quyền lực của mình. Hãy cùng nó vui đùa vui vẻ để nó ỷ vào bạn, tình nguyện đối mặt với sợ hãi và nguy hiểm vì bạn. Như vậy, một thú nô trung thành đã được nuôi thành công.Tô Miên Đường khép lại sách, mấy ngày tiếp đó bắt đầu chơi đùa vui vẻ với lông vàng to.Cô chế kẹo, món đồ chơi nhỏ, cho sư tử, còn dẫn đến rừng trúc làm diều, đi săn, chơi đùa... Sức khỏe của sư tử dồi dào, gương mặt thích thú, khắp núi đồi đều có bóng dáng vui sướng và bước chân lao nhanh của nó.Anh ta chưa từng vui vẻ như thế này, cả cơ thể như đằm chìm trong hạnh phúc. Cả hai mươi mấy năm sống trên đời này, nó chưa từng cảm thấy vui thích bằng mấy ngày ở chung với giống cái nhỏ.Ban ngày, anh ta luyện lại sức mạnh song đồng, phát hiện ra một chức năng mới là nhìn thấu.Mục tiêu đầu tiên để con sư tử này thí nghiệm, là giống cái nhỏ.Anh ta lơ đãng nhìn cô, thấy được vòng một cao ngất chập chùng, vội vàng quay đầu đi nhưng... Lại không chịu được sự quyến rũ của đường nét đó, mặt dày quay lại nhìn tiếp.Lúc này nó thấy giống cái nhỏ hơi khom người, để lộ đường cong mông tròn trĩnh cong vuốt, lập tức đầu óc nóng lên như phát sốt, mạch máu căng phồng, loại kích thích nguyên thủy không cách nào kiểm soát được đang điên cuồng cuộn trào trong cơ thể của nó.Sau đó, anh ta chảy máu mũi.Tô Miên Đường đang khom người nhặt con diều lên, lại bất ngờ thấy hình ảnh này: "?"Chảy... Chảy máu mũi rồi?Sao cô cảm giác dáng vẻ này quen nhỉ?Cô nhớ hồi đó Lan Lan chảy máu mũi, do thấy...Nhưng ban ngày ban mặt, cô ăn mặc cũng đàng hoàng, làm sao con sư tử này có thể thấy chứ?Đợi đã!Tô Miên Đường nhạy bén quan sát hành động lén lút của sư tử, nó hay trốn bên cạnh thỉnh thoảng rình xem cô. Những lần như thế, đều xem những vị trí quan trọng, đôi song tử hình như sáng lên nhè nhẹ giống như hiểu được cái gì.Cô lại khom người lần nữa, chậm rãi nhặt một cành trúc khô cứng trên mặt đất lên.Sau đó lập tức phóng nhanh đến sư tử: "Dám liếc trộm nữa, thì em móc nó ra đấy nhé lông vàng to!""Ngao..."Sư tử càng sợ hãi, xoay người chạy.Bị phát hiện rồi!Anh ta cũng không cố ý... Chỉ vì nơi đó đẹp quá, nhịn không nổi.Thoắt cái, tội của nó đã bị khiển trách.Tô Miên Đường bắt nó lại, sau khi dạy một trận mới chơi vài trò với nó.Nhưng sư tử hoàn toàn không chơi được, tất cả các trận đều để thua sạch. Giống cái nhỏ nhìn gương mặt dán giấy truy nã, trán bị búng vô số lần mà đắc thắng cười run cả cơ thể.Mà trời sinh anh ta đã thông minh sẵn có, nên đã học xong rất nhanh hơn nữa còn thắng được ván đầu."Đi vào lòng đất rồi."Tô Miên Đường có chút không cam lòng vứt bài xuống, nhắm mắt đưa khuôn mặt nhỏ nhắn đến trước mặt nó."Búng đi, nhưng móng vuốt của anh to quá phải nhẹ thôi."Ngay lập tức, sư tử bị quyến rũ bởi khuôn mặt xinh đẹp của cô phóng đại trước mắt. Nó cứ thể nhìn đầy ngạc nhiên, hoàn toàn không muốn búng cô mà chỉ muốn...Thoáng chốc, sư tử lè lưỡi ra rồi liếm trọn gương mặt của cô, sau đó ngượng ngùng xoay lưng bỏ chạy.Tô Miên Đường giật mình: "..." Mưa rồi à?Buổi tối, sư tử nằm trong lồng giam ôm chặt con búp bê tóc vàng mà giống cái cho, ngửi mùi hương quen thuộc của cô từ con búp bê, lại nhớ đến chút nụ cười, chút nhăn mày của cô, mà vui vẻ không ngủ được. Vất cả lắm, sư tử chìm vào giấc ngủ lại mơ về cô.Anh ta lại mơ thấy cô gái giống hệt cô, bản thân dùng mòng vuốt sắc bén xé nát quần áo của cô, nuốt vào bụng như lần đầu tiên.Nhưng lần này hình ảnh lại khác hoàn toàn.Đến lúc anh ta tỉnh lại, đã xấu hổ đến mức chôn đầu vào trong cơ thể mình.Trời vừa tờ mờ sáng, anh ta đã mở to mắt trông ngóng ra ngoài, kiên nhẫn chờ đợi.Bây giờ mỗi ngày, thứ giúp anh ta sống sót chỉ có một câu nói của giống cái nhỏ: "Ngày mai, em lại đến."Vào cung đã sắp mười ngày...Tô Miên Đường bấm đầu ngón tay, tính ra Lan Lan sắp tỉnh rồi phải về nhà một chuyến thôi!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me