TruyenFull.Me

Yêu tha thiết (ĐM/ Song tính/ Thô tục)

Chương 21. Lễ Tình nhân

tieuthanhtra

Mấy năm gần đây trên mạng bắt đầu rộ lên trào lưu đặt ngày 520 làm ngày Lễ tình nhân, nên ngày này càng ngày càng có ý nghĩa đối với giới trẻ Hoa Quốc. Trong ngày này, những người đang trong trạng thái mập mờ có thể dũng cảm thổ lộ tình cảm, người đang trong thời kỳ tình yêu cuồng nhiệt cũng có thể cùng người người yêu hẹn hò rồi làm chút chuyện sung sướng. 

Ngày hè nắng chói chang cũng không thể cản được sự nhiệt tình của ngày lễ tình nhân, các cửa hàng lớn hoặc các trung tâm thương mại đều nô nức tổ chức các hoạt động lớn chào mừng lễ tình nhân. Trung tâm thương mại Nghiệp Vân nằm ở trung tâm thành phố thương nghiệp Bảo Phong, bên trong có đến hơn hai mươi cửa hàng của các nhãn hiệu xa xỉ, cùng với rất nhiều nhà hàng cao cấp. Còn có khu trò chơi, khu mỹ phẩm, phải nói là cần gì có đó, tuyệt đối là nơi những người trẻ tuổi rảnh rỗi yêu thích. 

Nhưng mà hôm nay trung tâm thương mại Nghiệp Vân không có như thương ngày, mới sáng sớm mà đã có rất nhiều nữ sinh tay cầm quạt nhỏ, đầu đeo bờm nhân vật chibi, túm năm tụm ba đúng ngoài trung tâm thương mại, thu hút rất nhiều người qua đường tò mò. Một số người ôm lòng hiếu kỳ lại hỏi mới biết được hôm nay thương hiệu đồng hồ Sweei mở họp báo giới thiệu dòng sản phẩm mới, buổi chiều còn có minh tinh mở đài ngắm trăng. Nghe nói người này còn rất nổi tiếng, có người tò mò hỏi đại minh tinh là ai, fans không kìm được vẻ tự hào nói đó là Lâm Tri Vân, cũng là người phát ngôn trò chơi Vấn Thiên Luc, thủ vai Qúy Tu. Vấn Thiên Lục rất hot, liên quan đến nhân vật Qúy Tu lại càng hot hơn. ai mà không bị Trầm Uyên ma tương thu hút, ai mà không bị Thanh Liên Tiên Quân mê hoặc. 

Ba giờ chiều, công tác chuẩn bị đã chuẩn bị xong, người phụ trách kiểm tra một lượt thấy không có vấn đề gì mới thông báo cho fans. Fans hâm mộ sôi nổi chạy vào khu vực chương trình, nhanh chóng tìm kiếm vị trí quay chụp tốt nhất. Rất nhiều người qua đường cảm thấy mới mẻ theo fans chạy vào bên trong, một truyền mười rất nhiều người biết chuẩn bị có đại minh tinh đên đây, vội vàng gọi cho chị em bạn dì đến hóng chuyện, có người không biết Lâm Tri Vân là ai nhưng cũng nghe qua tên nhân vật cậu diễn. Trung tâm thương mại Nghiệp Vân nhanh chóng chìm trong biển người tấp nhập, từ tầng 1 đến tầng 8 toàn người là người, vô cùng náo nhiệt. 

Trong phòng chờ tầng một, Tiểu Vũ đang chỉnh trang lại cho Lâm Tri Vân, bởi vì làm cho phù hợp với chủ đề thương hiệu nên hôm nay phong cách trang điểm chủ đạo là ôn hòa thanh thuần. Lâm Tri Vân liếc mắt nhìn điện thoại, mãi cho đến khi nhận được phản hồi từ người bên kia "ừm, đẹp lắm, đủ dâm" mới mỉm cười tắt màn hình. 

Tiểu Vũ nhìn thấy thế trêu ghẹo nói "Điện thoại bị cậu nhìn sắp thủng rồi đó, có chuyện vui gì sao, chia sẻ chút đi."

Vương Đình nghe xong cũng cười phụ họa "Em ấy nha, từ sáng sớm đã không ngừng nhìn điện thoại, hỏi gì cũng không chịu nói, cũng không biết có phải bạn gái không, bọn chị ngày nào cũng ở cạnh cậu ấy mà không nhìn thấy bóng dáng cô gái nào"

Lâm Tri Vân dùng mu bàn tay gác cằm "Thì vốn dĩ không phải mà, các chị đừng nghĩ vớ vẩn nữa, em có bạn gái hay không mọi người lại không biết sao"

"Ồ thế thì có chuyện vui gì?"

"Nha, đúng thật là có chuyện vui."

"Mau nói mau nói, em sắp có chuyện vui gì"

Nhìn vẻ mặt vội vàng của ba người, Lâm Tri Vân trực tiếp bịt miệng bọn họ "Ngày 28 tháng sau em lại vào đoàn rồi"

"Oa!" Tiểu Đường vui vẻ nhảy dựng lên "Biên kịch là ai thế Vân ca"

"Thầy Trưởng Nghĩa là biên kịch"

Hai mắt Tiểu Vũ lập tức tỏa sáng "Có phải hay không là chuyển thể từ Bộ Phượng Hề Hải Đường, sau đó cải biên thành tiểu thuyết "Chuyện xưa Dân quốc, bộ tiểu thuyết này năm đó không biết lấy bao nhiêu nước mắt của em."

"Cái này tạm thời đang là bảo mật."

Nhìn đối phương không phủ nhận Tiểu Vũ liền biết chắc chắn là bộ này rồi, có trời mới biết ngày xưa cô mê mệt tình yêu cưỡng chế của Phượng Hề với Đỗ Chính Vân điên cuồng như thế nào. Ba người kia nhìn vẻ mặt kích động của Tiểu Vũ cảm thấy không thể nào hiểu được, thế giới của hủ nữ không phải ai cũng có thể hiểu. 

Lúc nào người phụ trách đến thông báo đã đến thời gian tổ chức sự kiện. Bốn rưỡi chiều Bách Hóa Nghiệp Vân đông nghẹt người, cùng tiếng thét chói tai điên cuồng

"A a  a a a! Vân Vân! Vân vân!"

"Vân vân !! Mama yêu con! a a a "

"Vân Vân nhìn qua đây đi...A....a....a....a..."

Người đứng trên sân khấu dáng người thon gầy, eo nhỏ, mông vểnh, chân thon mặc môt tây trang màu xanh ngọc, cổ tay trắng nõn đeo đồng hồ mới nhất trong bộ sưa tập mùa này của Sweei, khí chất ưu nhã thanh lãnh lại thời thượng cao quý làm đám đông phía dưới không nhịn được mà điên cuồng hét chói tai. 

MC đảm nhận chương trình ngày hôm nay đã nhận rất nhiều hoạt động kiểu này cũng đã qua tuổi đu idol nhưng cũng không nhịn được mà bị đối phương hấp dẫn, đây đơn giản chỉ là thưởng thức cái đẹp mà thôi. Cho nên mỗi vấn đề cô hỏi đều như đang gãi đúng chỗ ngứa, thiếu niên bên cạnh cũng lễ phép trả lời từng câu một. 

Hơn nửa giờ trôi qua, họp báo giới thiệu sản phẩm mới cũng chuẩn bị kết thúc, đột nhiên trong đám người truyền đến một giọng nam hét lớn "Tri Vân, 520 vui vẻ!"

Hiện trường lập tức vang lên vô số tiếng cười lớn, MC trên sân khấu cũng chú ý tới liền quay sang hỏi Lâm Tri Vân "Tri Vân, mới có một fans nam chúc mừng em ngày 520, em có lời gì muốn nói với fans không?"

Lâm Tri Vân thấy dưới sân khấu có vô số fans vì mình mà tới, cậu cũng cảm thấy vô cùng vui vẻ nói với mọi người "Thực sự cảm ơn những lời chúc của mọi người, cũng cảm ơn mọi người vì mình mà đến đây ngày hôm nay, 520 mình rất vui vẻ cũng chúc mọi người đều vui vẻ trong ngày hôm nay, cảm ơn."

"Cảm ơn Tri Vân đã đến đây ngày hô nay, họp báo ra mắt Bộ sưu tập mới của đồng hồ Sweei đến đây kết thúc, xin mời giám đốc Vương Phúc Minh phụ trách khu vực Hoa Quốc, giám đốc sự kiện Sử Phân Khối cùng giám đốc Bách hóa Nghiệp Vân Lý Tài Đức cùng lên sân khâu chụp ảnh lưu niệm."

Sự kiện kết thúc khách chủ đều vui, cửa hàng đồng hồ Sweei sau khi sự kiện kết thúc đã thu hút vô số khách hàng, muốn mua đồng hồ trong bộ sưu tập ngày hôm nay. 

***

Trên xe bảo mẫu, Tiểu Vũ đang giúp Lâm Tri Vân tháo đồ trang sức, cậu nhoài người lên phía trước hỏi "Vương tỷ, mấy giờ rồi?

Mở điện thoại ra xem, Vương Đình có chút khó hiểu nói "5h15 phút rồi, sao vậy?"

"Đưa điện thoại cho em đi." Lâm Tri Vân mở điện thoại ra xem tin nhắn, người kia không có gửi gì cho cậu. Tắt điện thoại, Lâm Tri Vân căn dặn tài xế "Chú Trương, phiền chú đưa cháu về chung cư trước rồi sau đó mới đưa mọi người trở về."

Vương Đình ngồi ở ghế phụ nhìn Lâm Tri Vân nghi hoặc hỏi "Sớm thế đã về rồi sao, em định đi đâu à?"

Lâm Tri Vân bình tĩnh nhìn đối phương "Sao vậy? Hôm nay là 520 mấy người không định đi chơi à?" Lại quay sang trêu ghẹo Tiểu Vũ bên cạnh "Tiểu Vũ không phải mới có bạn trai à, không muốn tận hưởng 520 à?"

Nghe vậy Vương Đình cảm thấy mình có chút nhạy cảm, chủ yếu là thấy Lâm Tri Vân từ sáng đến gờ đã nhìn điện thoại không ngừng, không hiểu có chuyện gì, chỉ có thể bất đắc dĩ nói "Em đó, tìm cho mình một cô bạn gái thì có thể vui vẻ đi chơi rồi.

Lâm Tri Vân quay đầu chỉ Tiểu Đường "Vị này không phải cũng không có bạn gái sao, chị tìm cho cậu ấy trước đi."

"Á sao lại chuyển sang em rồi"

"Chỗ này cậu nhỏ nhất, không nói cậu thì nói ai? HA HA?"

Tiểu Đường duỗi tay cầu cứu Chú Trương "Huhu...em sợ mọi người rồi, Chú Trương cứu cháu với."

Chú Trương có một gương mặt chữ điền, cười to nói "Tiểu tử, chuyện này chú cũng không giúp gì được"

Trở về nhà, Lâm Tri Vân tắm rửa, còn cố ý tỉ mĩ rửa sạch sẽ bên dưới thêm lần nữa.

Lau khô tóc, thay quần áo, cậu mở điện thoại gửi tin nhắn thoại cho Cố Minh Thâm: "Minh Thâm, em đang ở nhà rồi, anh gửi địa chỉ cho em đi, em đến ngay đây"

Vài phút sau, cậu nhận được tin nhắn từ hắn: "Tôi ở công ty, em gửi địa chỉ nhà cho tôi, tôi tới đón em." 

Lâm Tri Vân mặc đồ chỉnh tề, đứng ngồi không yên trong nhà, ngắm nghía mình trong gương một lúc, rồi lại nhìn điện thoại, lần đầu tiên cảm thấy thời gian trôi qua thật chậm.

Vào lúc 19:08, điện thoại báo có tin nhắn: "Tới rồi, xuống lầu, một chiếc xe Carrey màu bạc."

Cầm đồng hồ, Lâm Tri Vân vội vàng đóng cửa và xuống lầu.

Cố Minh Thâm ngồi trong xe, nhìn về phía trước, thấy thanh niên đang đi chậm lại gần. Người ấy đeo khẩu trang và mũ lưỡi trai, mặc áo thun màu trắng quần jean xanh, đi một đôi giày thể thao, trông trẻ trung và tràn đầy sức sống. Không còn là một ngôi sao nổi tiếng xa vời nữa, mà là "tiểu tình nhân" của Cố Minh Thâm.

Thắt dây an toàn, Lâm Tri Vân tháo khẩu trang và mũ, khuôn mặt hơi đỏ, áp sát ôm lấy cổ nam nhân, hôn một cái và nói: "520 vui vẻ."

Cố Minh Thâm chốt cửa xe, nhéo miệng đối phương và cười: "Haha, bảo bối, tôi cũng chúc em vui vẻ."

Nhìn vào chiếc đồng hồ tinh xảo trên tay đối phương, Cố Minh Thâm nhận ra đó là nhãn hiệu SW xa xỉ, giả vờ không biết hỏi: "Cái gì thế?"

Lâm Tri Vân hơi ngượng, đôi mắt dịu dàng nhìn Cố Minh Thâm: "Ông xã, chúc anh sinh nhật vui vẻ, đây là quà tặng anh."

Cố Minh Thâm ngạc nhiên nhìn Lâm Tri Vân, thật ra mai cũng không phải sinh nhật của hắn, nhưng có vẻ đối phương nhầm sang lịch âm. Hơn nữa chiếc đồng hồ SW này không phải rẻ, còn phải đặt trước hai tháng, hai tháng trước hắn và người này mới gặp nhau hai lần.

Hiểu được suy nghĩ của đối phương, Cố Minh Thâm lần đầu tiên đánh giá đối phương một cách cẩn thận.

Thanh niên 24 tuổi, tuy chỉ mới tốt nghiệp đại học hai năm, nhưng đã thành công với công việc của mình, trở thành ngôi sao nổi tiếng, có vô vàn người hâm mộ nhưng tất cả tình yêu đều dành cho Cố Minh Thâm, bao gồm cả cơ thể của mình.

Đối phương ngoan ngoãn nghe lời, trước là ngôi sao nổi tiếng, sau lại chỉ muốn làm nũng trong vòng tay mình. Cố Minh Thâm không thể phủ nhận, trong đầu anh thoáng qua một ý nghĩ, nếu đối phương là nữ, chắc chắn anh sẽ giữ người ấy lại.

Nếu là lúc Cố Minh Thâm còn 20 mấy tuổi, anh có thể sẽ chế nhạo hành động của thanh niên này, nhưng ở độ tuổi 30, anh lại cảm thấy khác biệt.

Khi đèn đỏ, Cố Minh Thâm vuốt ve mặt Lâm Tri Vân, tay phải đặt lên đùi anh, không xem thường tâm ý của đối phương: "Không phải tặng tôi quà sinh nhật sao, đeo lên cho tôi đi"

Lâm Tri Vân mở hộp quà ra, lộ ra chiếc đồng hồ mới, nhìn Cố Minh Thâm đã có một chiếc đồng hồ xa xỉ khác, hỏi: "Còn cái này thì phải làm sao?"

"Tháo ra đi."

Lâm Tri Vân giúp Cố Minh Thâm mang chiếc đồng hồ mới vào tay, vui vẻ chụp vài tấm ảnh của hắn.

Nhìn thấy Lâm Tri Vân không ngừng cười, hắn thu tay lại, nói: "Đèn xanh rồi, chụp đủ chưa?"

Lâm Tri Vân lắc đầu: "Chưa đủ đâu."

Rồi cậu lại chụp thêm mấy tấm ảnh Cố Minh Thâm đang lái xe.

Cố Minh Thâm dùng ngón tay đụng vào trán của Lâm Tri Vân: "Còn chưa đủ sao?"

Lâm Tri Vân che trán, làm mặt mèo nhìn anh: "Em chỉ muốn chụp thôi, hôm nay là 520 mà, em muốn làm kỷ niệm."

"Được rồi, chụp đi, nhưng trước hết lấy cho tôi một điếu thuốc."

Lâm Tri Vân lấy bật lửa ra, đưa thuốc cho Cố Minh Thâm, rồi đốt cho anh.

Cố Minh Thâm vui vẻ hút một hơi, phả ra vòng khói về phía Lâm Tri Vân: "Hô, sảng khoái."

Lâm Tri Vân vẩy vòng khói, nhăn mặt: "Anh đáng ghét quá."

"Đáng ghét thì làm sao, em vẫn đi hẹn hò, uống trà với tôi đấy thôi"

"Hừ."

Cố Minh Thâm trêu đùa Lâm Tri Vân, nói: "Sắp biến thành cá nóc rồi? Nhanh chụp ảnh đi, không phải em thích chụp ảnh sao?"

Lâm Tri Vân làm mặt nghiêm túc, rồi cười hì hì với Cố Minh Thâm: "Đây là anh nói đấy, em muốn chụp gì cũng được sao."

Cố Minh Thâm liếc cậu một cái: "Sao? Muốn chụp ảnh sex trong xe à?"

"Cố Minh Thâm, anh là đồ biến thái!" Lâm Tri Vân thở phì phì đánh nhẹ vào người hắn. Sau đó mở điện thoại, tìm góc chụp đẹp, tựa vào người Cố Minh Thâm, vừa vặn chụp được cảnh Cố Minh Thâm nghiêng người, chụp vài tấm nữa.

Lâm Tri Vân lại lấy điện thoại ra chụp thêm vài tấm nữa, rồi cuối cùng tự chụp một bức ảnh rồi mới hài lòng tắt điện thoại đi"

Nhìn thấy đối phương cứ loay hoay với điện thoại, Cố Minh Thâm trong lòng cảm thấy bất lực: "Mẹ nó, đúng là mù quáng."

Dừng xe, hắn vỗ nhẹ vào mặt Lâm Tri Vân: "Tới rồi, xuống xe đi."

Đeo khẩu trang và mũ vào, Lâm Tri Vân theo Cố Minh Thâm xuống xe. Giám đốc nhà hàng đã đứng đợi ngoài cửa, ngay khi thấy hai người xuống xe liền bước tới, mỉm cười cung kính nói: "Chào ngài, Cố tiên sinh, mọi thứ đã sẵn sàng, xin hỏi chúng ta lên tầng ngay bây giờ không?"

"Thời gian không còn sớm, đi thôi. Tiểu Ngôn đâu?"

" Ông chủ biết hôm nay ngài sẽ đến, đã cố ý đợi ngài ở Hương Tuyết Lan."

Giám đốc vừa dẫn đường, vừa nói, cũng không khỏi tò mò nhìn Lâm Tri Vân, đánh giá người thanh niên bên cạnh Cố Minh Thâm.

"Ừ, đã lâu không gặp cậu ấy rồi."

"Vâng, giám đốc cũng muốn gặp ngài để trò chuyện."

Thấy Lâm Tri Vân đột nhiên nắm chặt tay áo mình, Cố Minh Thâm liền ôm cậu vào lòng hỏi nhỏ: "Có chuyện gì thế?"

Lâm Tri Vân ngẩng đầu nhìn Cố Minh Thâm một cái, rồi lắc đầu, ra hiệu là không có gì.

Giám đốc nhà hàng nhận ra trong đôi mắt Lâm Tri Vân chứa đầy cảm xúc, không khỏi ngẩn ngơ. Dù rất tò mò về quan hệ giữa hai người, nhưng từ thái độ của Cố Minh Thâm, ông có thể nhận ra đây là chuyện không phải ai cũng có thể hỏi được.

Ba người cùng nhau bước vào thang máy, lên tầng hai.

----------------------------------------

Hello cả nhà! Lâu ngày không gặp :)))))


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me