TruyenFull.Me

Ying X Hien Rekkyou Sensen Fanfiction Series Yh

"Dạo này thấy phòng ban marketing kia làm nhiều việc thế kia ấy nhỉ?"

"Ừm không biết bên đó làm cái gì mà tăng ca gần cả tháng nay rồi."

"Nghe nói trưởng phòng Ưng đang nhận trách nhiệm gì đó rất quan trọng lắm do sếp Hiền giao phó, yêu cầu mọi người đều tích cực làm việc đó, nhưng phòng ấy lại nhiều nhất ấy."

Mọi người bàn tán xì xào, mọi khi phòng ban marketing rất chill và nhàn hạ nhưng bỗng dưng cả tháng nay bị giao cho một núi việc làm. Bên kia chuyển sang hình ảnh cô nhân viên Ngân Ưng đang tích cực cày công việc tới nổi thân xác điêu tàn rồi.

Lung Ngân Ưng, 30 tuổi - trưởng phòng ban marketing của công ty AAA chuyên mảng công nghệ, đang cật lực làm xong dự án mà sếp Lương Hiền, 28 tuổi - tổng giám đốc của công ty giao cho. Đôi mắt thâm quần vì thức khuya mấy hôm liền, tóc tai bù xù, gương mặt hốc hác khác với vẻ ngoài kiêu sa uy nghiêm của mình thường ngày.

Nói đi cũng phải nói lại lí do mà Ngân Ưng ra nông nổi này thì phải kể về gần một tháng trước, trong cuộc họp hằng tháng của công ty.

"Mọi người có ý kiến gì những sự sụt giảm doanh thu của công ty dạo gần đây không ?"

Giọng Lương Hiền nhẹ nhàng có chút nghiêm nghị nhưng lại như sức nặng đè hết lên vai những người ngồi ở đó. Ai cũng biết những tháng gần đây công ty đang gặp những vấn đề khó giải quyết như nhân viên trẻ thiếu sáng tạo, sản phẩm công nghệ tung lên thị trường không quá thu hút khiến bị lỗ vốn đầu tư,...vvv....và một điều là sự quảng bá của công ty lại quá tầm thường không thể cho người khách hàng ưng ý.

Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Ngân Ưng, chị im lặng một hồi lâu rồi đứng phắc dậy hùng hồ tuyên bố:

"Trong vòng một tháng, phòng marketing của tôi nhất định sẽ đảm bảo thay mới hoàn toàn, nhất định sẽ tìm được nguồn nhân viên tài năng và cả những khách hàng lớn, làm tăng doanh thu của công ty gấp đôi hiện tại trong vòng một tháng."

Tất cả những người ở đó từ tò mò chuyển sang kinh ngạc không tin vào những gì mà mình đã nghe. Một tháng sao, chỉ có trời mới biết làm sao trong thời gian đó mà thu hút được nhân lực tài năng cho công ty chứ ở đó mà khách hàng lớn và cả........doanh thu gấp đôi chứ.

Ai nấy đều cho rằng đó là điều không thể, vài tháng nửa năm thì còn có chút hy vọng chứ làm thế nào trong một tháng có thể vực dậy cả công ty chứ mà chỉ với phòng marketing thế kia.

"Không phải mỗi phòng của tôi mà còn ở mọi người nữa chứ nhưng chúng tôi sẽ là người tiên phong nhận trách nhiệm này, tôi xin có yêu cầu rằng bên phòng ban sản xuất phải đảm bảo làm ra những sản phẩm tốt nhất chất lượng nhất trong thời gian ngắn nhất được không? Nếu được tôi - Lung Ngân Ưng nhất định sẽ làm việc hết mình, ban marketing sẽ là ban tăng ca nhiều nhất để hoàn thành mục tiêu."

Trưởng phòng ban sản xuất - Samuel Fischer khẽ gật đầu ánh mắt như không tin vào những gì mình đã nghe, lần đầu tiên anh ta nghe được sự quyết tâm của người kia nhưng biết sao giờ đã gật đồng ý rồi thì phải làm ăn cho ra trò để giúp công ty chứ, một phần cũng lỗi bên mình không chu toàn cơ về sản phẩm cơ mà.

Tổng giám đốc Lương Hiền đưa mắt nhìn xung quanh mà chỉ nhấp một ngụm cà phê không nói gì. Không khí trong phòng họp nóng lên chưa từng thấy, ai nấy đều sôi nổi đưa ra ý kiến và cùng nhau góp ý cho những kế hoạch sắp tới.

Thật hiếm khi mọi người lại một dịp cùng giúp nhau giải quyết vấn đề như thế. Cuộc họp kéo dài hơn 3 tiếng mới tan ai nấy đều nhanh chóng về phổ biến về cho các cấp dưới ở các phòng ban nhưng chỉ còn đúng hai người nào đó còn ở lại.

Bóng dáng cao cao của một người phụ nữ đứng dậy bước tới khóa cửa phòng họp quay lại nhìn cô gái nhỏ kia đang nhăm nhi tách cà phê thứ n trong suốt kể từ khi bắt đầu họp tới kết thúc cuộc họp bây giờ.

"Em không muốn ngủ tối nay sao, Hiền? Uống nhiều cà phê không tốt cho sức khỏe lắm đâu."

Hiền đưa đôi mắt đen huyền kia nhìn Ngân Ưng rồi uống sạch tách cà phê, em khẽ đặt tách xuống rồi đứng dậy quay lưng lại với chị, giọng em trầm ấm lên tiếng:

"Hôm nay chị đã nhận một trách nhiệm lớn rồi nên chắc chắn rằng hãy hoàn thành như lời chị nói nhé. Tôi mong chị Ưng đây sẽ làm tốt việc của mình."

Chị bước tới ôm em từ phía sau, dịu dàng áp má mình lên má em rồi khẽ hôn lên cái má hồng hồng kia, chị dịu dàng dỗ dành nàng sếp tổng kia:

"Nào Hiền à, chị biết rồi mà ~~~ Chị nói là làm, cũng do một phần lỗi chị nên công ty mới gặp khó khăn như thế nhưng chắc chắn chị sẽ khắc phục hậu quả mà."

"Mà...Lương Hiền nè...hay là......."

Bàn tay kia không yên vị mà bắt đầu mò mẫm khắp nơi, tay thuần thục khẽ kéo lưng váy xuống rồi luồn tay dưới lớp áo sơ mi trắng mà tiến vào bên trong, đưa lên mà nhẹ nhàng nắm lấy một bên ngực em.

Giọng Hiền rung lên khe khẽ rồi em điều chỉnh lại cảm xúc và cơ thể, nghiêm nghị cất tiếng:

"Ngân Ưng, bỏ tay chị ra mau đi, chị còn cái việc mà chị hứa hoàn thành trong một tiếng rồi nên mau về lên kế hoạch rồi phổ biến lại cho cấp dưới đi. Nếu không thì.....ahh.."

Chưa kịp dứt câu thì một khoái cảm nhẹ nhàng từ trong lòng ngực vồ vập tới, trong lớp áo kia bàn tay thon dài kia từng chút nắm bóp lấy một bên em khiến em nhận lấy vô vàn cảm xúc không nào tả được.

Lương Hiền nắm chặt tay Ngân Ưng rồi quay phắc lại với ánh mắt giận dữ nhìn người kia, chị có vẻ bình thản mà còn cười với em một nụ cười gian manh thật đấy. Ánh mắt người trước mặt dành cho em ngày càng thay đổi từ dịu dàng ôn nhu mà trở nên nguy hiểm đầy sự ham muốn.

Em vội lùi lại giơ hai tay chắn phía trước không cho chị tiến thêm về phía em, áo quần Hiền hơi sộc sệc khiến em thấy không thích chút nào.

"Chị lo mà làm những việc đã hứa và việc tôi giao đi khi nào làm xong những thứ đó mới được phép nghĩ tới mấy chuyện đó."

"Haha chị biết rồi nhưng mà tới một tháng lận đấy làm sao mà chịu nổi hả. Nào một nháy thôi mà."

Vừa nói Ngân Ưng vừa bước tới nắm lấy tay Lương Hiền đặt lên ngực mình, nơi trái tim ấy đập thật mãnh liệt đập vì sự sống cũng như vì người con gái trước mặt chị.

Em thoáng chóc ngại ngùng nhưng rồi cũng giữ lại được bình tĩnh từ chối người kia nhưng làm sao thoát được nanh vuốt của kẻ tà răm được chứ, một khi nằm trong tầm ngắm thì không thể thoát được rồi.

Người kia nhấc người nọ lên một cách dễ dàng, bế em đặt ngồi lên thằng bàn họp. Tay em vịn chắc vai chị như khẳng định rằng không muốn điều này nhưng làm gì có thể ngăn cản một Lung Ngân Ưng đang hừng hực khí thế kia chứ.

Ngân Ưng nhẹ nhàng đặt hai tay lên hai bên đầu Hiền kéo em lại gần mình hơn, mắt chạm mắt hơi thở đã gần nhau hơn, em thấy trong đôi mắt kia chỉ có em một sự ham muốn trần tục nhìn thẳng vào mình.

Em lảng tránh ánh mắt kia dù đã làm bao nhiêu lần rồi nhưng bản thân khi nhìn vào đôi mắt ấy em vẫn còn chút sợ hãi. Mỗi khi vào " chế độ " như kia thì em biết rằng mình cũng mệt với chị ấy rồi.

Nhưng mà hiện tại em muốn chị ấy nên tập trung vào làm việc hơn là làm mấy chuyện này với em. Một loạt hành động kéo em về hiện tại, môi người trước mặt đặt lên môi nhỏ kia của em một nụ hôn nhẹ nhàng rồi sau đấy là đợt tấn công vào khoang miệng em thật dữ dội.

Lưỡi chị quấn lấy lưỡi em lúc thật dịu dàng lúc như quái vật mà nuốt chửng con mồi. Miệng hoạt động không ngừng dưới thì tay cũng chẳng rảnh rang mà dần mò mẫm lại nơi mà nó thích nhất. Một tay ôm lấy eo nhỏ của vị sếp tổng tay kia luồn trong vuốt ve ngực căng tròn kia.

Nắn bóp đã tay rồi chị vòng tay ra sau lưng em tháo móc cài áo ngực rồi lẳng lặng vứt nó sang một bên tiếp tục công việc ban đầu mà bàn tay ấy đang làm ban đầu. Em nhìn cái áo ngực bị quăng sang một góc trông thật đáng thương nhưng mà đáng thương hơn nữa chính là em đây.

Hôn hít hồi lâu thì Ngân Ưng mới chịu rời khỏi đôi môi hồng kia vẫn còn chút luyến tiếc mà khẽ cắn nhẹ lên môi dưới của Hiền, em vỗ nhẹ lên má chị coi như cảnh cáo vì hành động vừa rồi. Chị nhếch nhẹ môi cười với nàng sếp sau đó tháo từng cúc áo của người ngồi trên bàn kia.

Em không ngăn cản cũng không mấy hài lòng về những việc này của chị, bình thường chỉ làm ở nhà thôi nhưng nay lại dám ở công ty mà 'thực hiện'. Mối quan hệ yêu đương cũng được cả hai giấu kín, em không muốn người khác dị nghị chị cũng không muốn ai trong cả hai gặp những lời bàn tán khó nghe.

Lương Hiền có ra sao thì khi Ngân Ưng nũng nịu một chút lại xiêu lòng mà cho phép chị được làm những điều chị muốn nhưng rồi em cũng hối hận vì sự xiêu lòng của mình mà khiến ngày hôm sau của em không còn sức mà đi làm.

Còn em nhất quyết không cho thì như hiện tại thì chị lại bật mod 'tà răm' cưỡng ép em vào thế bị động như này.

Dù em muốn hay không muốn thì người kia lúc nào cũng trong tâm thế 'muốn' như thế rồi. Chỉ đành mặc chị muốn làm gì làm rồi lại cùng cuốn vào vòng đê mê mà chị ấy tạo ra.

Trước mặt chị hiện tại là sự phơi bày của cơ thể trắng noãn kia, áo bị cởi tung ra che đậy đi phần da thịt hai bên hông.

Con ngươi đen mở to ra nhìn vào khiến em bất giác mà đưa tay che lấy ngực trần lộ thiên giữa không gian tĩnh lặng.

Ngân Ưng một tay nắm lấy tay em đè xuống mặt bàn áp mặt cạnh tai Hiền rung giọng khẽ thì thầm:

"Làm nhiều lần rồi chứ có phải lần đầu đâu mà em ngại chứ? Nào mình chuẩn bị 'nhập cuộc' nhé!"

Em đưa mắt nhìn con mãnh thú trước mặt mà không khỏi rùng mình. Trước khi ăn thịt con mồi thì chúng thường đùa giỡn với bữa ăn của mình như thế mà.

Dù có bao nhiêu lần cũng khiến em không khỏi ngại ngùng đâu. Với dáng vẻ của em lúc nào cũng giữ cho mình thật nghiêm túc và đứng đắn nhưng đâu ai biết em là người trải qua chuyện giường chiếu này nhiều hơn những gì người khác nghĩ.

Chị đẩy em ngã nằm lên mặt bàn rồi sau đó thả người nằm úp mặt lên ngực em. Sự êm ái của cặp ngực phập phồng kia khiến chị cực kỳ dễ chịu.

Vẫn như lúc đầu chị vẫn thích nơi êm ái đấy nhất, sự thoải mái của nó làm xoa dịu một ngày căng thẳng làm việc của mình một cách hiệu quả.

Tay chị bóp bóp một bên chọc ghẹo em, Lương Hiền chỉ biết cười trừ vì dù sao thì cũng là người cho phép chị dù cũng không tự nguyện cho lắm.

Chị hôn lên nó một cách yêu thương rồi sau đó thô bạo mà cắn lên mà hằn lên vết 'yêu thương'. Sở thích của chị là thế em làm sao cản được chỉ nhẹ nhẹ vỗ lưng người trên thân mình mấy cái đừng làm đau em như thế.

Ngân Ưng kia liếm nhe những vết kia như an ủi Hiền vì điều đó, mắt chị ánh lên sự ham muốn thường thấy, người khẽ nhếch nhẹ môi cười, chắc là sắp tới màn hay nhất rồi.

Chị trườn lên đối diện mặt em, tay đặt hai bên, đôi môi đỏ thắm kia vẫn giữ một nụ cười bí hiểm. Cúi xuống đặt lên môi em thêm mdột nụ hôn rồi nói với em một cách trìu mến nhất.

" Thế bắt đầu nhé?!"

Câu hỏi nhưng cũng là câu nói cho mọi việc bắt đầu, em có cản được đâu mà cho bắt đầu hay không chứ. Thoăn thoắt chị kéo tay cởi luôn cả váy công sở của em, nó cũng như áo ngực kia mà bị quăng một cách không thương tiếc.

Rồi chị chống tay hơi thẳng người một chút, tay kia từ từ tháo từng cúc áo sơ mi tím của mình. Áo không cài cúc khỏa cả phía thân trước trực diện trước mắt em, mặt Hiền đỏ ao nhưng mà em cũng thích cái thứ to to kia của chị, vô thức mà đưa tay lên chạm vào.

Hành động của em càng làm chị thêm hứng tình, tay kéo tay em chạm thẳng vào nơi đặt trái tim đang đập rộn ràng của chị, chị cười rồi lại hôn em, em không né tránh như trước nữa mà hòa điệu theo từng cái nhấp môi từ người kia.

Tay chị cũng không nghỉ ngơi đưa tay xuống nhẹ nhàng vượt qua lớp quần lót mỏng dính chút gì đó sệt lỏng lỏng trắng đục mò sờ mó nhẹ nhàng bên ngoài của em. Ngoài ấy cương cứng, mặt em đỏ tía khi chị chạm vào âm vật của em, vẫn như lần đầu với em, mọi thứ vẫn ngại ngùng như thuở xưa.

Ngón tay không nhân từ nhấn mạnh vào hạt le đang se cứng lại, em rên rỉ mà bị chặn bởi người kia đang vồ vập hôn, hai tay em víu chặt lấy vai chị muốn đẩy chị ra nhưng mà có vẻ chị hơi khó chịu.

Tiến thoái lưỡng nan em muốn rút mà chẳng được ở dưới người kia chậm rãi tiến vào bên trong. Tay chị vòng qua eo ôm sát người kia lại phía mình, chị không còn hôn từng nhấp chạm môi nữa, lần này lại 'tấn công' thẳng vào khoang miệng thêm lần nữa.

Trên thì đá lưỡi dưới thì được thò thục sướng tới phát điên thôi, mắt em mờ dần từ từ chìm vào cơn hoang dại mà cả hai đang đấm mình vào. Chị vào một cách từ tốn vào ra một cách nhẹ nhàng nhưng chỉ vài nhịp đầu còn về sau chị không còn nương tay mà ra vào thoải mái bạo lực khiến em ư a cả một quãng dài.

Chị thả môi sau đó ôm chặt em đặt cằm lên vai em khẽ thì thầm:

"Trong em siết tay chị chặt quá rồi từ từ thả lỏng ra nào, đã làm bao lần rồi em vẫn siết như ngày nào."

Bên trong từng nếp thịt cuồng cuộn siết chặt mấy ngón tay hư hỏng kia, dâm thủy đầy phủ ngón tay, chị vẫn băng băng khám phá từng ngóc ngách như thể chị lần đầu dạo chơi trong ấy vậy.

Lương Hiền cố gắng thả lỏng hết sức có thể nhưng mà bên dưới em vẫn không chịu ngừng siết, hết cách Ngân Ưng đành phải rút lui nếu không chính bản thân chị cũng không chịu nổi mất. Nhưng khi gần rút hết thì em lại nắm lấy cổ tay chị giọng nghẹn nghẹn ngước mắt chị cầu xin:

"Chị đừng.......dừng lại, hãy tiếp tục đi, em chưa....đủ,....tiếp đi..làm ơn."

"Sao muốn chị tiếp tục ư? Thế em cũng phải có lòng một chút chứ phải không?"

Giọng chị đầy mê hoặc nói với em, Hiền đảo mắt xung quanh rồi lại nhìn Ngân Ưng, lưỡng lự đôi chút rồi em choàng tới ôm cả đầu chị vào ngực em.

"Chị muốn gì cũng được hết...làm ơn... hãy thỏa mãn...em...được không?"

"Nhất định sau khi chị hoàn thành công việc chị hứa kia em nhất định sẽ cho chị một bất ngờ lớn."

Em xoa đầu chị rồi hôn lên trán chị, ở trong vòng tay em chị cảm thấy rất thoải mái, đưa tay lên khẽ xoa nhẹ đầu ti ngực kia, tay dưới kia lại đút ngược vào trong như chấp nhận lời thỉnh cầu. Em thở dốc ôm người kia như muốn hòa làm một, mặt ửng đỏ miệng không ngừng rên rỉ vang khắp phòng.

"Ngân Ưng......Ngân Ưng.....nhẹ chút..mph..ưmmm....ưmmm...từ từ thôi Ngân Ưng."

Dưới chị tựa vào ngực em mà cắn mút lấy đầu ti một cách ngon lành, bên trong âm đạo chị nhiệt tình ra vào khiến em không kiềm nổi giọng mà rên. Giọng Hiền dâm dục mà nhẹ nhàng thánh thót vang vang, em chỉ mong là đừng có ai muốn vào phòng họp tổng này thì em chỉ biết độn thổ xuống đất luôn mất.

" Ưng...em sắp ra rồi, Ưng à......Ngân Ưng...ư ư...mphh...a a..ư..chị Ưng àaa."

Sau vài pha nhấp ra vào của Ngân Ưng thì người kia đã không chịu nổi mà ra hết một lượt, chị từ từ rút tay khỏi huyệt động, dòng trắng đục theo những ngón tay chị tuôn ra như thác đổ chảy xuống thành vũng dưới chân bàn.

Em mệt lã người gục đầu nằm đè lên đầu chị, dưới ấy đỏ hồng mấp máy theo từng dòng dâm thủy chảy ra, chị khẽ ôm rồi đặt em nằm trên bàn, rút khăn giấy lau chùi cho em thật sạch sẽ rồi lau dọn bãi chiến trường kia.

Lương Hiền ngủ trên bàn mặc Ngân Ưng muốn làm gì thì làm, chị chỉnh lại phục trang của em rồi cho bản thân sau đó bế em ra khỏi phòng họp. Vài người gần đó nhìn chị và người được bế trên tay đều ngạc nhiên vì mối quan hệ của cả hai trước giờ cũng không quá gần gũi nhưng khi bọn họ càng nhìn lâu thì bị chị liếc một phát khiến cả đám sợ tái mặt mà quay về làm việc.

Sau hôm được 'chơi' sếp tổng ở công ty thì đó là chuỗi ngày chạy deadline ngập mặt của Ngân Ưng khiến chị chẳng có thời gian mà nghĩ tới chuyện ấy với em nữa. Lời hứa phải được thực hiện nên chị gấp rút đẩy nhanh tiến độ bằng những nguồn lực có sẵn và mới mà tối đa hóa việc làm nhanh chóng kịp chỉ tiêu đề ra.

Ai cũng bảo rằng một tháng mà có thể giúp công ty vực qua khó khăn điều đó thật quá sức nhưng đâu ai biết rằng chỉ đúng một tháng sau khi công ty công bố sản phẩm thì phòng marketing đã làm nó trở nên rầm rộ một cách kì diệu giúp cổ phiếu công ty tăng vù vù trên thị trường.

Điều không ai dám nghĩ cũng không ai dám làm, một sản phẩm công nghệ bình thường nhưng khi qua phòng ban marketing lại hot như thế đúng là sức mạnh của quảng cáo vừa phải thực tế vừa có chút gì đó ảo ảo như quảng cáo mà.

Sau khi giúp công ty thoát khỏi khó khăn ai nấy đều rất vui, tổng giám đốc Lương Hiền thông báo tăng lương tháng này lên 15% cho tất cả nhân viên của công ty. Ai nấy đều hớn hở chỉ riêng phòng M nào đó thì nhân viên đang chèo queo cả đám.

Gương mặt hốc hác, thiếu sức sống kể cả trưởng phòng Lung Ngân Ưng chỉ có thể gục mặt trên bàn làm việc vì thiếu ngủ. Một tháng làm việc không ngơi khiến tinh thần lẫn thể xác của chị xuống cấp trầm trọng cần được bồi dưỡng gấp.

Chị được em cho nghỉ phép vài ngày ở nhà, đích thân em cũng xin nghỉ ở nhà mà nấu ăn bồi bổ sức khỏe lại cho chị. Cả ngày em ở bên chị chăm sóc lại nhan sắc lẫn tinh thần cho chị, luôn ở mọi nơi chị có mặt vì em biết chị cần em.

"Ưng à, mau xuống ăn tối đi."

" Ơi~chị xuống liền đây."

Nghe tiếng gọi của Hiền, Ngân Ưng liền tỏng tẻn chạy xuống ngồi yên vị trên bàn ăn đợi em dọn đồ ăn lên. Từng món chị thích được em mang lên khiến chị thích thú không thôi, sau đó em ngồi cạnh chị rồi cả hai dùng bữa tối.

" Thấy thế nào, ăn có hợp khẩu vị của chị không, Ngân Ưng?"

" Ngon ngon ngon lắm, đồ ăn ngon lắm. Gì của em đều ngon hết."

Miệng chị khen đồ ăn ngon nhưng cặp mắt chị chị cứ nhìn chằm chằm Lương Hiền như muốn 'ăn' luôn ẻm rồi, ơ nhưng gì của em đều ngon là sao thế ấy nhỉ?

" Ưm, thế là được rồi, nghỉ vài hôm ở nhà em cũng xin nghỉ ở nhà cùng chị rồi cứ tịnh dưỡng đi."

Chị cười cười gật đầu rồi tiếp tục dùng bữa, miệng nhai nhoàm nhoàm nhưng mắt thì nhìn về phía em mãi thôi, chị không muốn bỏ lỡ bất kì điều gì về em cả, chị vẫn luôn như lúc mới yêu vẫn luôn dõi theo em như thế.

Dùng bữa xong cả hai dọn dẹp bàn ăn rồi mỗi người một việc vì được nghỉ phép nên chị phi lên giường nằm ỳ trên đấy hết lướt mạng xã hội rồi lại đọc sách, thế rồi chị lại chọn một quyển sách không mấy trong sáng đọc (chẳng biết chị mua khi nào nhưng chỉ biết là chị giấu em mà mua vì em không thích những quyển sách như thế xuất hiện trong nhà trừ việc giường chiếu còn những thứ này thì không).

Đã hơn 9h em trở về phòng sau khi em hoàn thành những công việc không thể trực tiếp ở công ty, em bước vào nhìn lướt qua chị một cách răn đe rồi đi vụt vào phòng tắm, còn chị thì ngồi mặt tái xanh tái đỏ vì suýt nữa bị em phát hiện mình đọc sách dằm khăm rồi.

Đợi em đi tắm hẳn rồi mới dám lấy ra đọc tiếp cái tội đeo tai nghe không nghe được tiếng mở cửa của em cũng may là chị còn để ý xung quanh không là toang rồi. Chị thở phào nhẹ nhỏm rồi tiếp tục lấy sách ra mà đọc tiếp.

Tiếng nước chảy ào ào trong nhà tắm kèm thêm mùi thơm của sữa tắm mà cũng khiến chị nức lòng muốn nhào vào luôn với em quá đi. Dòng suy nghĩ rồi cũng chạy qua đầu chị rồi cũng tiếp tục đọc sách.

Nhưng lại vì mải mê chăm chú quá mà em ra khỏi phòng tắm lúc nào không hay, chỉ khi nhận ra hương thơm thoang thoảng của sữa tắm thì em đã ở trước mặt mình, ngón tay kéo cuốn sách chị đang đọc dở xuống.

Lương Hiền khuỵu hai đầu gối một tay kéo sách một tay chống cả thân người trên giường, mắt nhìn đăm đăm Ngân Ưng với vẻ nghiêm nghị. Trên người đang mặc áo choàng tắm, thân vẫn còn lấm tấm nước, hở lộ thiên ngực em với góc nhìn của chị.

Chị nuốt nước bọt đổ mồ hồi nhìn em, em bò lại nhảy thẳng ngồi trên đùi chị tay bóp cằm chị nói với giọng ngọt như mía lụi mà còn mang chút gợi tình gạ gẫm:

"Nà~ bộ trước giờ em không thỏa mãn được sao mà chị lại đọc mấy thứ này thế? Chị không ngoan chút nào hết~~ Nhưng vì chị đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ nên chị sẽ không bị phạt."

"Mà cũng lâu rồi em với chị cũng chưa làm gì mà nhỉ~phải không~? Hay hôm nay em sẽ thưởng cho chị nhé, phần thưởng của chị vì đã làm rất tốt trong một tháng qua. Thế được không nào~~?"

Vừa nói tay em vừa mân mê lướt dọc từ trên xuống dưới chị rồi sau đó là yên vị ngón tay nhấn chỉ thẳng vào ngực chị khi dứt câu với nụ cười gian xảo trên đôi môi mà chị đã hôn lấy hàng trăm hàng ngàn lần.

Lần đầu tiên chị thấy em chủ động mà một cách bất ngờ khiến chị không nghĩ rằng nếu em chủ động thì sẽ trở thành một con người như thế. Một tay bấu lấy ga giường để không chị lại hóa thú mà lao vào 'xơi tái' em mất, mà tay kia lại đưa lên ôm lấy eo của em.

Hiện tại cơn hứng tình của chị sắp bùng nổ luôn rồi nếu em còn thêm vài hành động gợi tình gợi dục kia nữa chắc chị đã đè em xuống và đutanbao em mất rồi. Thế mà có vẻ em vẫn còn rất khiêu gợi chị buông thêm vài lời dẫn dụ:

"Ngân Ưng à~~~hôm nay em muốn chị, em muốn chị chạm vào em, muốn chị chạm vào cái cơ thể này của em, hôm nay em muốn chị làm thế mà không cần xin phép."

"Em muốn chị đè em xuống chơi em bằng chính đôi bằng tay này của chị, em muốn tất cả, em muốn hai ta vui vẻ với nhau cả đêm nay. Nào Ngân Ưng~~~~vui vẻ chút nào~~~~"

Chị nuốt nước bọt sắp không thể chịu nổi cách mà em ấy gạ gẫm mình nữa rồi phải làm sao đây đây, em ấy đã mời gọi thế này mà bỏ lỡ chứ, được đích thân em ấy gạ đụ thế kia ngàn năm có một luôn rồi.

Thấy Ngân Ưng vẫn chưa có phản ứng mấy Lương Hiền cũng chỉ khẽ cười, ngón tay em đưa lên xoa đôi môi người ngồi trước mặt, em ngã người tựa lên chị ngước nhìn gương mặt xinh đẹp kia với ánh mắt quá đỗi ham muốn. Em đang muốn xem chị có thể ngồi yên đó mà chịu đựng tới khi nào.

Gương mặt vui tươi lạ thường ánh mắt gợi tình gợi cảm của em nhìn chị, em khẽ bật cười thành tiếng rời xa cơ thể ấm áp kia, ngồi thẳng lại trước mặt người nhẹ nhàng cởi vứt luôn chiếc áo choàng tắm trên người ra.

Em khỏa thân không một mảnh vải ngồi trên đùi chị, cái cơ thể nuột nà trắng noãn trước giờ vẫn thế chỉ là một tháng qua chưa đụng tới nên khiến chị rất thèm tới rồi. Ngực căng tròn, đầu ti ngực ửng hồng lao tới nằm trọn trong lòng chị, má chị đỏ bừng lên rồi.

Lương Hiền vòng tay qua cổ ôm chị nhưng ánh mắt kia vẫn không đổi thay mà vẫn nhìn chị như thế, tay còn lại bắt đầu mò mò luồn vào trong mà bóp ngực chị rồi còn tiện tay cởi dùm cả áo ngực chị luôn. Cũng lâu rồi em không được làm với chị nhớ hơi chị tới phát điên mất rồi.

Giờ chị cũng không thể nhịn thêm được nữa rồi, nắm tay em đè hẳn xuống giường. Gương mặt chị đỏ như quả ớt hơi thở dồn dập còn em thì cười gian xảo đưa cánh tay chưa bị chị nén xuống giường mà áp lên bên má chị.

"Nào~~~tới đây với em đi~~"

Ngân Ưng không ngần ngại mà lao tới đặt lên đôi môi kia một nụ hôn sâu sau cả tháng ròng nhịn nhục phải làm việc vất vả thì nay chị mới có thể được đụng chạm da thịt của em thế này nữa. Chị như hổ đói mà vồ vập em từng nụ hôn như muốn ăn hết cả cơ thể, tay chị lướt dọc lướt ngang cả cơ thể trần trụi khiêu gợi kia.

Buông đôi môi ấy ra chị luyến tiếc mà cắn nhẹ lên ấy rỉ máu, dời xuống cổ nhỏ liếm lên nó rồi đặt mạnh dấu răng in sâu vào da thịt em, Hiền kêu lên như tiếng chú mèo con kêu. Chị gặm nhấm cái cổ ấy một cách từ tốn và yêu chiều.

Em nằm im nhắm mắt thưởng thức thú vui chị làm cho mình, đã một tháng rồi chưa làm tới cũng khiến em thật sự nhớ tới. Tay em vịn chắc trên vai người đung đưa nhẹ nhàng theo từng nhịp của chị. Gương mặt em thỏa mãn với những thứ này, những thứ em tự tay thân làm.

Tay chị bấu vào eo em thô bạo như con dã thú giữ chắc lấy con mồi rồi chống tay nhấc người lên đối diện em. Đôi mắt kia giờ đây chỉ chứa đầy dục vọng muốn chiếm đoạt em ngay lập tức mà thôi.

Hiền mở đôi mắt đen kia nhìn lấy chị rồi bất ngờ vòng tay ôm cổ chị sau đó hôn lên đôi môi đang run run kia với hơi thở gấp gáp của người. Em ngã người nằm lại trên giường hai chân kẹp lấy hông người kia khẽ làm mấy hành động khiêu dụ.

" Chị sao vậy, em ở ngay đây nà~tới mà chơi em tới hết đêm nay đi~~ Nào~Ngân Ưng~"

Ngân Ưng mở to mắt nhìn Lương Hiền với vẻ ngạc nhiên trước giờ em cũng chưa từng nói mấy lời dẫn dụ mật ngọt thế kia nhưng sau chút chị cũng lấy lại vẻ gian xảo thường ngày rồi cười với em một nụ cười nguy hiểm.

" Được rồi, nếu em đã 'dọn bữa' thế này, chị từ chối thì tiếc thật đấy. Vậy......xin phép được..........'dùng bữa' nhé"

Cảnh sau đấy chị lao vào kéo hai chân em đặt lên vai chị, hai tay chị giữ hai bên mông em, trước mặt chị là nơi huyệt động ẩm ướt đang rỉ dâm thủy ra, chị chép miệng rồi liếm sạch chỗ nước đang ra kia.

Liếm môi suy nghĩ gì đây rồi chị bất thình lình đút thẳng lưỡi mình vào bên trong âm đạo của em. Hành động kia làm em giật bắn người muốn giãy khỏi chị mà bị ghì chặt lại rồi, lưỡi chị luồn sau vào bên trong đục phá thành thịt đầy nếp nhăn kia.

Trong ấy thật nóng và chật chội nhưng mà chị ở đây là để tìm thú vui từ những thứ bên trong này cơ. Dòng nước khẽ chảy vào lưỡi chị từng chút từng chút đôi mắt chị nheo lại cười thầm bảo em ra nhanh quá rồi.

Bên trong co bóp như muốn siết chết lưỡi chị như hình phạt của kẻ dám xâm phạm lãnh thổ của mình nhưng mà không những không làm chị lùi bước mà còn khiến chị cao hứng mà tấn công lên thành thịt nhăn nheo ấy tới tấp, em rên rỉ tiếng vọng khắp cả căn phòng giọng em thật trông dâm dục làm sao.

" Ngân Ưng~nữa đi.....aa...a...ưm ưm..mphhh..ưmmm..a....a..đừng dừng lại...aa."

Em nắm tấm ga giường miệng không ngừng gọi tên chị, run rẩy thân người mỗi khi chị để lưỡi mình chạm lên thành thịt bên trong em, không ngờ rằng chỉ mới một tháng thôi mà đã khiến em không thể kiểm soát cơ thể như vậy rồi

Chị mày mò tìm lấy cái điểm nhạy cảm của em rồi sau một lúc dạo chơi chán chê thì chị đâm thẳng vào điểm G ấy khiến em hét toán lên, em lên đỉnh ra hết ồ ạt chảy ướt cả mặt người kia, em ngại ngùng che mặt lại như không muốn nhìn người kia.

Ngân Ưng nhẹ nhàng đặt em xuống, liếm môi chép miệng quẹt tay rồi nhìn lấy thành phẩm sau khi mình hoạt động cơ lưỡi hết công suất dính trên mép mình vừa chùi xuống.

"Lâu quá không làm nên nay ra nhiều thế sao, bảo bối~?"

" Hứm sao đấy mới nhiêu đó thôi hả Ngân Ưng của em? Em tưởng chị còn phải ghê gớm hơn thế này chứ?"

Em dang tay ra nhìn thẳng vào chị buông mấy lời khiêu khích châm chọc, em còn muốn nhiều hơn ở chị, em muốn chị như một con thú hoang chơi em thật thô bạo hơn nữa.

Chị nở nụ cười gian manh đưa đôi mắt kia nhìn em với vẻ phấn khích giọng trầm trầm mà trả lời người yêu bé nhỏ của mình:

"Được rồi thưa SẾP, tôi sẽ làm theo những gì người muốn, đảm bảo không khiến người thật vọng."

Ngân Ưng lật người Lương Hiền đè mặt em xuống giường cả thân người chị áp lên lưng em một tay mò xuống ngực em, tay kia đưa xuống ngoài huyệt động của em.

Xoa âm vật của em rồi mạnh bạo nhấn nhéo nó làm nó cương cứng không thôi. Chị không còn sợ em bị đau nữa mà ra tay càng mạnh hơn. Gương mặt em phê pha tới nổi chỉ nhìn thấy tờ mờ mà gọi tên chị.

Chị cười vui vẻ rồi đưa những ngón tay thon dài kia đi sâu vào trong âm đạo của em. Chị thúc vào trong thật mãnh liệt thật hoang dại như đúng ý em muốn. Đôi môi em run lên bần bật tay siết lấy ga giường, gương mặt dâm đãng thỏa mãn của em khiến chị phải cúi xuống hôn em một phát.

"Ngân Ưng...Ngân...Ưngg...Ưng à~ nữa đi~ mạnh hơn nữa~ em muốn thêm nữa~"

Giọng em nhẹ nhàng cất tiếng rên rỉ gọi tên chị, em như người say mà là say tình, em đắm chiều vào sự dung tục của con người, em hòa mình vào dòng chảy tình yêu mặn nồng cùng chị.

Ngân Ưng thúc mạnh vào điểm nhạy cảm của Hiền khiến em lúc nào cũng ra từng dòng nước tình ướt đẫm hết tay chị. Tay trên nhào nặn cặp ngực căng lưỡng kia, sự mềm mại thật khiến con người ta thích thú không thôi.

Rồi chị rút tay khỏi nơi tư mật ngược em lại rồi tiếp tục 'công việc' dang dở lúc nãy. Chị áp mặt lên ngực em nằm trên ấy chị thích mùi hương hoa hồng trên người em vì đó là loài hoa chị yêu thích. Cặp ngực đang phập phồng theo hơi thở của em như mát - xa lại chính tâm hồn và thể xác của chị bị công việc một tháng qua bào mòn.

Tay dưới không ngừng mà làm việc tích cực dù nó có bị siết chặt cỡ nào thì chị vẫn còn thể luồn lách mà đâm vào điểm G của em một cách trơn tru.

"Em vẫn siết chị như bao lần đấy Hiền à. Hư thật đấy."

"Chẳng phải tại chị kém sao?"

Câu nói của Hiền làm chị bùng phát cố ngước nhìn em từ phía dưới, rồi không nói không rành mà cho thêm một ngón tay vào. Khi ngón thứ ba được đút vào trong đầu em như muốn bùng nổ choáng váng, nó mang lại một cảm giác mạnh mẽ hơn những lần trước rất nhiều làm em không thể nào mà ngừng rên rỉ.

Mặt em biến đổi sắc thái nhưng không thể khiến em ngừng rên một cách dâm dục kia được. Chị đôn thúc mạnh mẽ vào sâu bên trong em muốn phá nát hết mọi thứ bên trong cái lỗ hư hỏng kia của em vậy đó.

"Ngân Ưng..em sắp ra rồi..ưmmm a a.. Ưng..em sắp....aa"

Em lại lên đỉnh thêm lần nữa rồi, em lim dim mắt cố tìm lấy gương mặt thân quen kia, không biết chị đã chơi được bao lâu rồi nhỉ, chỉ biết là cả hai đã làm tình như thế này đã từ lúc những ánh đèn nhà xung chưa tắt tới không còn ngọn đèn nào sáng lên nữa rồi.

Vươn những ngón tay bé nhỏ chạm lên má chị, gắng nhấc người tìm tới bờ môi đỏ hồng kia mà hôn tới tấp. Chị cũng đáp lại em một cách từ tốn dịu dàng trong khi bên dưới thì chị công vào thật mãnh liệt. Em nhìn đã có vẻ thấm mệt cho tới khi em lịm dần vào giấc ngủ thì chị mới chịu ngừng lại.

Bế em nằm ngay ngắn lại đúng nơi rồi chị vệ sinh sơ qua cho cả hai một lượt rồi ôm em vào lòng đi ngủ. Hôm nay quả là một ngày đủ thoải mãn với chị, được em chăm sóc từng ly từng tí được em chủ động chuyện ân ái này khiến chị cười tít cả mắt.

Chị vén mái tóc em lên rồi khẽ chạm môi hôn lên trán em thật nhẹ nhàng, chị âu yếm nhìn em, thật thích khi vẫn còn bên cạnh chị như thế này, chị mong nó sẽ là mãi mãi như thế. Ghé vào tai thì thầm với em:

"CHỊ YÊU EM, MÃI MÃI YÊU EM"

Sáng hôm sau khoảng hơn 7h chị lim dim mở mắt ngồi dậy người còn khá ê ẩm vì trận cuồng nhiệt tối qua thì thấy em từ nhà tắm bước ra trên người mặc đơn giản chỉ là chiếc áo sơ mi dài tai phủ qua eo một chút dưới em chỉ mặc đúng chiếc quần lót bảo hộ.

Sáng sớm được dịp no mắt buổi sáng, chị buông lời trêu chọc em:

"Sếp Hiền hôm nay ăn mặc lạ thế, tính câu dẫn tôi như tối qua nữa ư?"

Em quay sang nhìn chị khẽ cười cất giọng:

" Có vẻ trưởng phòng Ưng khỏe hơn rồi nhỉ? Thế chuẩn bị đi những ngày sắp tới còn nhiều việc cần trưởng phòng xử lí đó."

Lương Hiền nháy mắt rồi quay lưng đi một mạch ra khỏi phòng bỏ lại Ngân Ưng còn hơi ngơ ngơ ra chưa kịp xử lí tình huống. Chị lắc đầu bất lực nhanh chóng rời khỏi giường vệ sinh cá nhân rồi xuống nhà cùng em ăn sáng.

Trong gian bếp kia, em đang cặm cụi làm bữa sáng cho cả hai, chị bước tới ôm eo ngã đầu đặt trên vai em hít lấy hít để. Em muốn đẩy chị ra thì chị càng ôm chặt bất lực em hỏi chị:

"Thế chị muốn gì nữa đây?"

" Muốn em."

Câu trả lời dứt khoát của chị làm em không khỏi bật cười rồi trong khoảng khắc ấy em đặt lên môi người yêu của mình - Lung Ngân Ưng một nụ hôn ngọt ngào nhất, đáp lai bằng cả tấm chân tình và cả lời nói yêu của chị trước giờ em ngại ngùng không dám làm.

Chính giây phút ấy chỉ hai từ đơn giản cũng khiến em mở khóa lòng mình tự mình thể hiện cách yêu của em dành cho chị mà không còn e thẹn thêm bất cứ điều gì nữa rồi.

END.



P/S: Hihi xin chào, e hem mình là Laris đây, ban đầu tui viết cái fic này cũng không tính sẽ up lên đâu vì fic này tui viết riêng cho bé người yêu nhà tui nhưng mà tui quyết định xin ẻm và up cái fic lên choa m.n cùng đọc. Dạo này tui bận quá thuyết trình bày tập nhiều quá và sắp thi cuối kì nữa ( hehe tui là sinh viên năm 2 học ngôn ngữ Anh nên bị dí bài quài à ).

Chắc một số bạn theo dõi cũng biết mình là ai rồi nhỉ? Ngoài cái tên Laris thì chắc có một số bạn đoán ra mình rồi ha ~? Sắp tới mình và mấy admin bên page của mình sẽ có một hoạt động lớn dành cho các bạn về otp mong các bạn sẽ cùng tham gia và hốt giải về cho mình nhé. Bật mí nhỏ quà giải nhất sẽ khá hấp dẫn lắm đấy nhé. Tui nói riêng và các admin nói chung rất là vui khi góp một phần nhỏ cho otp YH nhà chúng ta, mong mọi người sẽ cùng tụi mình giữ nhiệt cho YH nhé ~~

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me