TruyenFull.Me

You X Bts Imagine Khi Ban La Ban Gai Cua Bangtan

Au xin lỗi nhé, au làm lại chap này đền bù cho bạn H2o111, au não cá vàng nên au mau quên vài khúc với lại thấy nó chưa hay cho lắm. Giờ au viết đền bù lại nhé. Nội dung thông tin nhân vật như cũ.

____________________________________________

Tôi là Kim Jinhee, con gái tập đoàn Kim, dù học giỏi nhưng chẳng bao giờ tôi chịu học cả. Mẹ tôi đã nhiều lần chuyển từ trường này sang trường khác nhưng chẳng khá hơn. Ngôi trường mới tôi đang học là BigHit. Sáng sớm đã ngủ quên, không biết tôi còn bao nhiêu điềm xấu xảy đến nữa. Chạy thật nhanh vào trường nhưng đụng trúng ai đó. Vì trễ nên tôi tức giận.

Jinhee: nè mắt để dưới chân à!

Nói xong tôi chạy một mạch vào lớp

???: Kim Jinhee, lớp 12A5...

Trong lớp

- sao đấy

Jinhee: dậy trễ, lại còn đâm trúng ai ngoài kia nữa đúng là xui xẻo mà!

Cô giáo bước vào lớp

CG: được rồi, hôm nay sẽ có thầy giáo chủ nhiệm mới cho các em.

JK: tôi là Jungkook

Hs1: thầy ơi thầy ăn gì mà đẹp thế hả thầy

Trong giờ học

JK: Jinhee, ra chơi lên văn phòng gặp tôi

Jinhee: em làm sai gì sao thầy

JK: cứ lên đi

Giờ ra chơi tại phòng giáo viên

JK: thẻ học sinh của em đâu...

Jinhee:...thẻ học sinh.... chết...

JK: đây phải không

Jinhee: đúng rồi nó là của em

JK: mẹ chưa nói gì với em hết à

Jinhee: nói gì thầy

JK: tối là ck tương lai của em đấy

Jinhee: sao có thể, mẹ em không thích em cưới người lớn tuổi đâu

JK: nhìn tôi già lắm sao, tôi mới 20 thôi đấy

Jinhee: 2...20!

JK: ừ, được rồi, lên lớp đi, ra về tôi sẽ đưa em về

Jinhee: anh em đưa em về rồi thầy....

JK: anh ấy nói bận rồi, nên tôi đưa em về

Jinhee: dạ vậy cũng được

Giờ ra về, anh chở tôi về nhà

- Jungkook vào nhà chơi đi con, rồi bàn chuyện đó luôn

JK: dạ thôi con có việc

Một người phụ nữ nào đó cũng cất tiếng lên

Jennie: Jungkook vào đây đi, mẹ ở trong đây này

JK: mẹ... vâng

Chúng tôi vào nhà

Jennie: con gái chị càng lớn càng xinh nhỉ

- cảm ơn chị, chăm chút cho nó kĩ càng lắm mơi được như vậy, thôi con lên phòng thay đồ đi

Tôi lên phòng thay đồ. Ngồi trên giường sấy tóc thì nghe tiếng mở cửa, tôi quay người lại và chợt nhận ra, mình chỉ có chiếc khăn tắm che quanh người. Anh ta nhìn tôi không rời mắt.

Jinhee: sao anh lại vào đây, mau ra ngoài đi!

Anh ta dường như không để tâm đến lời tôi nói mà tiến vào khóa cửa lại.

Jinhee: kháo cửa lại làm gì!

JK: ăn em

Jinhee: đừng ăn tôi, thịt tôi không ngon đâu, thịt bò mới ngon kia kìa! Đừng có ăn tôi!

Anh ta đột nhiên cười rồi kéo tôi lại sát người, phà hơi thở ấm áp vào tôi, rồi từ từ lấy máy sấy rời khỏi tay tôi. Ôm eo tôi lại, lúc sau tôi cảm thấy trên môi có thứ gì đó mềm mềm. Là anh ta đang hôn tôi, ôi trời nụ hôn đầu đời của tôi được dành cho ck tương lai vậy mà lại để một người thầy cướp lấy sao. Cảm thấy khó thở tôi đánh nhẹ ngực anh. Ngước lên nhìn đoi mắt quyến rũ ấy đang nhìn tôi chằm chằm... không khoan đã, anh ta đang nhìn ngực tôi thì đúng hơn, đúng là biến thái mà, tôi đẩy ra nhưng sao sức bằng anh được. Giữ chặt tôi, tiến lại chiếc giường trắng ấm áp đó mà đẩy tôi xuống.

Tôi dường như mất ý thức làm theo mọi hành động của anh. Người tôi và anh bắt đầu nóng lên hừng hực.

JK: cơ thể em đẹp lắm đấy, tôi muốn thấy rõ nó hơn

Jinhee: không!...

Anh nhanh tay kéo chiếc khăn ra khỏi thân thể trần như nhộng của tôi. Dùng mọi cách để che lại nhưng lại bị anh gỡ ra. Mặt tôi ngày càng đỏ hơn, giờ như một trái cà chua mới chín vậy.

JK: có gì phải ngại, trước sau gì cũng sẽ cưới nhau thôi

Jinhee: nhưng em còn đi học, thầy làm bậy là em nói mẹ á

JK: xưng em mà gọi thầy? Gọi anh!

Jinhee:(giật mình) anh...

JK: tốt, gọi thầy khi ở trường thôi, giờ tôi tha cho em, sau khi cưới xong, tôi nhất định lấy lại"lần đầu"đó của em

Anh vừa bước ra khỏi phòng vừa nói câu đó làm tôi ngơ ngác và run sợ, chẳng biết chuyện gì xảy ra.

(Đổi thành cô nha)

Tua nhanh, sau khi tốt nghiệp xong, cả hai cũng tổ chức đám cưới rồi có con với nhau, cậu con trai thông minh giống ba và có nét đẹp cũng giống nốt. Cực kì hiếu động có tên là Jeon Junghan.

Junghan: appa, tối qua con có nghe tiếng mèo kêu đó appa, kêu lớn lắm luôn

JK: vậy sao, con mèo đó hư thật, ba sẽ dạy lại

Cô lườm anh

Junghan chơi một hồi thì ngủ ngồi tại chỗ, nhìn cực kì đáng yêu

Đầu cứ gục lên gục xuống, cô đành bế lên phòng, thằng bé gục vào ngực cô mà ngủ, như con thỏ con vậy, chỉ muốn bế thế này mãi thôi, con nít là không ai dễ thương bằng cả. Nhưng lại có một ánh mắt sát khí đang nhìn cô khiến cô lạnh xương sống.

________________________________

Đang làm thì mẹ ngồi kế bên, vào phòng thì có bà chị họ, nên không làm H được. Mong luôn ủng hộ truyện của mình, đến tối mình mới ra tập được nha, truyện đang dở của Jimin mình sẽ cố làm tiếp, đừng bơ tui à nha.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me