TruyenFull.Me

Yugbam Tinh Yeu Binh Thuong Cua Bamie

Gạo nào rồi cũng nấu thành cơm. Một mùa đông của mấy năm về sau, cậu và anh cùng nắm tay nhau đi đăng ký kết hôn. Mọi thứ đều rất đơn giản, cả hai không tổ chức đám cưới mà chỉ mời gia đình bé nhỏ của BamBam đi ăn một bữa ăn thật ấm cúng. Cuộc sống hôn nhân của hai người vốn chẳng có gì lạ lẫm nữa vì cả hai đã sống chung với nhau, đã quá hiểu đối phương rồi. Mỗi ngày trôi qua đều có ngọt ngào, đều có cãi vã nhỏ nhặt thậm chí giận hờn cũng có tham gia vào trong đó nhưng chính bởi những gia vị tình yêu đó khiến họ không nhàm chán mà lại càng trân trọng đối phương hơn .

- KIM YUGYOEM, con bé nào nhắn tin cho anh đây hả? Anh ở bên ngoài có nhân tình phải không?

- Bình tĩnh vợ à! Người ta trêu mình thôi mà!

- Tránh xa tôi ra, vậy cái này là cái gì?

- Là nhân viên của ban anh mà, em ghen tuông linh tinh gì vậy hả?

...................

- BamBam , mau bỏ cái laptop đó ra ngay, cái thằng đang nhắn tin cho em là thằng nào?

- Là tiền bối của em, trả laptop lại đây, bảo bối của em mà!

- Vậy tại sao lại có " bảo bối" ở đây? Em ......

- Không phải..... Đó là......

- BamBam, phạt em quỳ xuống ngay cho tôi, đã bảo không được chơi game rồi tự tiện xưng hô nữa cơ mà! Mau lại đây, quỳ xuống, không trừng trị không được mà.

- Yugyoemie à.....

BamBam chơi game online chọn nhận vật thế nào lại là phải đi cặp với nhân vật khác. Dù chỉ là chơi trên mạng thôi nhưng mấy lần Yugyoem rình mò thấy cậu thả thính lung tung rồi bắn chưởng ngôn tình các kiểu không thèm để ý anh nữa. Lôi cậu lên giường dạy dỗ ư? Xưa rồi nhé, làm vậy có khi bé con không chừa mà còn thích thú hơn ấy. Hết cách anh đành chỉ trừng trị cậu theo kiểu mấy bà mẹ dạy thằng con nghiện game( cái này anh học lỏm mấy bà hàng xóm)

- Anh à, cho em đứng dậy đi! Em mỏi lắm rồi á!

- Chưa đến 15 phút em kêu ca cái gì? Ở yên đó cho tôi.

- Anh hết thương em rồi hả? Em đau lắm nè, tay còn mỏi nữa,nhỡ không làm việc được thì làm sao đây?- Bé con dạo này thật dẻo miệng mà, coi kìa , coi kìa, cái đôi mắt long lanh ực nước, cái môi lại còn dẩu ra nũng nịu chính là đang câu dẫn anh muốn anh động lòng mà tha cho bé nhưng mà mơ đi nhá. Gấu anh đây rèn luyện được mà chống đỡ với chiêu này của cậu lâu rồi, không có tác dụng với anh nữa đâu.

- BamBam, vốn dĩ anh chỉ định phạt em nửa tiếng nhưng mà bảo bối đã nói vậy thì....một tiếng. Quỳ ở đó một tiếng, em mà dám phản kháng thì đừng trách anh cho cái laptop này hạ cánh xuống tầng một nhé!

- Không , không đâu mà, đây là tầng bảy đó, đừng làm vậy mà....

BamBam , vợ ngoan phải biết nghe lời chồng, đừng có làm phản đó!

Một tiếng sau..........trong phòng ngủ..

- Yugyoem à, đừng giận em nữa, em không làm thế nữa đâu. Mau nói chuyện với em đi !

- Không phải không cần anh nữa sao? Ai vừa nãy còn lớn tiếng nói rằng chỉ cần tôi lấy lại được laptop thì anh chết chắc?

- Không mà, em không có dám làm vậy nữa đâu...anh hết thương em rồi hả...oa oa oa....oaaaaaaa

Bé con lại khóc, không phải thút thít đâu mà là gào lên không hồi kết, khóc thật lớn, thủng màng nhĩ, bay xuyên tường mà sang nhà hàng xóm luôn. Bất đắc dĩ anh phải bỏ lốt Gấu mà ôm bé vào lòng.

- Được rồi, không giận em nữa. Nhớ đấy, lần sau còn tái phạm thì không phải anh xử lý em mà là anh Jinyoung xử đấy nhé! Nghe lời, không chơi game nữa, nếu có chơi nhất định phải là anh cho mới được chơi biết không?

- Ưm....- Cậu hậm hực gật đầu.

- Đầu gối có đau lắm không? Mau đưa tay đây anh kiểm tra nữa.

- Sưng lên rồi nè!- Bảo bối nhõng nhẽo lần nữa mếu máo.

- Nín, anh thương mà! Ngồi yên, anh bôi thuốc.

Anh hôn nhẹ vào môi bé con một cái chụt thật kêu a rồi ôm cậu vào lòng mà vỗ về thật ấm áp. BamBam sau một hồi khóc lóc liền lăn ra ngủ. Đứa trẻ này hôm nay mệt mỏi lắm rồi!

************************

- Yugyoemie à, anh có thương em không?

- Vợ anh không thương thì thương ai!

- Vậy em muốn ăn bánh kem, mua cho em đi!

- Gì chứ ? Em sướt mướt hỏi anh câu đó chỉ vì muốn ăn bánh kem thôi sao? Không được, em vừa mới ăn hôm qua rồi, không được ăn nhiều như vậy, không tốt cho tiêu hoá.

- Hứ, em tự đi mua. Mà nghe nói ở đó mới có anh nhân viên mới đẹp trai lắm á!

- BamBam đứng lại, anh đi mua cho em!

*********************

- Chồng em đẹp trai quá nè!

- Bamie em có ý đồ gì?

- Quán cà phê họ vừa làm ra loại bánh kem mới, em muốn ăn thử!

- WHAT.???

Vì tình yêu với bánh kem, BamBam sẵn sàng vứt bỏ cái thứ gọi là liêm sỉ, sẵn sàng nịnh nọt hay năn nỉ ỉ ôi đủ kiểu với chồng mình để rồi chỉ đi tới một câu kết luận " Em muốn ăn bánh kem, mua cho em đi!"

***********************

- BamBam, giữa anh và bánh kem em chọn bên nào?

- Sao lại hỏi thế?

- Anh muốn biết..

- Anh sẽ đau lòng lắm đó! Anh với bánh đâu có giống nhau.

- Vậy là em chọn bánh kem? Tại sao? Hả!

- Vì bánh ăn được, lại còn rất nhiều loại nữa, ăn không có chán đâu, còn anh chỉ có một thôi , không ăn được đâu à!

- .....còn anh, anh ăn em mãi đến giờ chưa chán!

- Oái, mau bỏ em ra, bỏ em ra, không muốn đâu mà....

- Đừng có xạo, em cũng muốn!

- Hôm qua anh vừa ăn xong mà....

- Em ngon như vậy làm sao bỏ lơ được!

- Oái...ưm..aaaaaa

******************

Khi cả hai đều đã đi qua tuổi hai mươi, họ cùng nhau đồng ý nhận nuôi một đứa trẻ từ cô nhi viện về. Hôm cả hai đi, vừa đến BamBam đã để ý đến một bé gái sơ sinh tròn mũm mĩm, nhìn bé đáng yêu như một thiên thần. Cả hai cùng làm thủ tục mang bé về nhận nuôi. Từ đó ngôi nhà lại có thêm tiếng cười, tiếng khóc, dù có hơi ồn ào nhưng đó mới thật sự là không khí gia đình mà cả hai mong ước.

Hai năm sau, BamBam bấy giờ đã ba mươi hai tuổi, Yugyoem cũng trạc tuổi đó. Cả hai vui vẻ ngồi ngoài ban công tựa người vào nhau, BamBam thủ thỉ nói rằng.

- Yugyoem à, có phải chúng ta đã rất hạnh phúc rồi không?

- Phải, chúng ta đã rất vui vẻ , anh không phụ lòng anh Jinyoung, đúng chứ?

Cậu giơ bàn tay lên trước mặt, một chiếc nhẫn đẹp đẽ nằm yên vị trên ngón tay áp út, đã nhiều năm rồi nó vẫn vậy, vẫn sáng chói và rực rỡ. Cả hai cùng nhau ngắm nhìn những ngôi sao sáng nhất trên bầu trời thành phố , rất đẹp, rất sáng. Đúng lúc đó, một bé gái lẽo đẽo chạy ra. Bé đã đi được rồi và đang ở tuổi tập nói.

- Umma....umma... Yumi ...đói..

- Chà, con bé biết kêu đói rồi kìa!

- Lại đây, umma lấy cháo cho con ăn, tới giờ ăn rồi!

- Papa, bế, bế Yumi....

- BamBam à, Yumi thật giống em, lúc nào cũng thích vòi vĩnh anh như vậy!

- Con bé được sinh ra sớm đã định sẵn là con em rồi! Đừng có chiều Yumi quá , con bé sẽ hư cho coi.

- Umma Yumi, em xem em mà không hư chắc chắn Yumi cũng không hư được!

- Yumi lại đây với umma, chúng ta đi ăn, mặc kệ papa con ở đó mà tự sướng!

BamBam lườm nguýt anh một cái rồi giằng đứa bé trên tay anh lại. Yumi thích chí vỗ tay bốp bốp cười vang, anh cũng mỉm cười trước sự ngây ngô của đứa trẻ. Gia đình họ nhìn thật hạnh phúc.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me