
(Chấp Ly) Duyên Tận Thế Gian
12 lượt thích / 169 lượt đọc
Bóng hồng nhân đứng trên thành cao, thổi một khúc nhạc. Khúc nhạc này rất lạ, là một khúc nhạc mà hắn chưa từng nghe y thổi qua. Y thổi xong, mỉm cười, nhẹ nhàng tung người. Cả thân ảnh ấy, bao nhiêu yếu đuối, bao nhiêu mong manh, cứ vậy, lồng lộng trong gió lạnh. Y như đóa bỉ ngạn rực rỡ nơi hoàng tuyền, xinh đẹp và chết chóc. Y tiếp đất. Huyết nhục mơ hồ.
Category: Đoản văn, Ngược, SE hay HE tuỳ cảm nhận người đọc.