
HOA CÓ VÀNG NƠI ẤY
0 lượt thích / 23 lượt đọc
Cuộc đời em có nhận lấy VUI BUỒN từ trong ĐÔI MẮT
Đôi bờ sông xưa in hình những ngày BÉ DẠI
Cánh thuyền đã LẠC LỐI giữa BIỂN mênh mang
HOA VÀNG một lần nâng bước cõi THIÊN ĐÀNG
Dòng sông chiều một thoáng LƠ ĐÃNG
Chẳng ru khúc TÌNH CA, mối tình ĐÁNH RƠI BÊN HỒ
BUỒN vướng tơ sầu, tình mãi LÊNH ĐÊNH
Cánh hoa dại tàn phai sau ánh HOÀNG HÔN
BIỂN và EM, nỗi cồn cào nào dành cho NGƯỜI
Ngổi giữa BÓNG TỐI nghe gió đông MIÊN MAN
Xin làm gió mưa HOANG trên vùng mắt ai
MỘT CÕI BỒNG BỀNH trên sóng