TruyenFull.Me

[ABO/NP/H]Beta Này Có Chút O

C86. Ba đẹp trai nhất

lukuluku0907

Hai năm sau.

Chu Nam Sơ vừa tan làm đã vội vã đến trường mẫu giáo. Hôm nay cậu về sớm hơn bình thường, vừa kịp đón con trai tan học.

Đến cổng trường, bạn nhỏ Chu Tử Ngang vừa thấy Chu Nam Sơ đã nở nụ cười thiên thần chạy về phía cậu.

"Ba ơi."

Chu Nam Sơ dang tay ôm chặt cậu bé vào lòng.

Cô giáo chủ nhiệm chạy theo sau, thấy Chu Nam Sơ liền thở phào nhẹ nhõm: "Hiếm khi thấy cậu đến đón thằng bé."

Chu Nam Sơ cười nói: "Hôm nay tan làm sớm."

Cô giáo chủ nhiệm của Chu Tử Ngang tên là Lâm Văn Quân, một nữ Beta dịu dàng, trông rất đảm đang và tính cách cũng rất tốt.

Chu Nam Sơ có ấn tượng khá tốt về cô, và dường như Lâm Văn Quân cũng có ý với cậu.

"Hôm nay Chu Tử Ngang có ngoan không?"

Bạn nhỏ Chu Tử Ngang vội vàng trả lời: "Ba ơi, con ngoan lắm luôn."

Lâm Văn Quân cười đáp: "Yên tâm đi, bé Chu Tử Ngang là học sinh mẫu mực nhất lớp chúng tôi đấy, ngoan ngoãn vâng lời, ngay cả các cô giáo lớp khác cũng rất thích cậu bé."

Chu Nam Sơ mỉm cười nói: "Vậy tôi đưa thằng bé về nhé."

Lâm Văn Quân gật đầu, khi Chu Nam Sơ sắp đi, cô gọi giật lại: "Ừm, Nam Sơ."

Chu Nam Sơ dừng bước quay lại nhìn cô: "Hả? Có chuyện gì không?"

Lâm Văn Quân ngập ngừng một lúc, má hơi ửng đỏ nói: "Cậu, cuối tuần này cậu có rảnh không?"

Chu Nam Sơ ngẩn người một chút, rồi đáp: "Tôi chắc là nghỉ ngơi ở nhà."

Lâm Văn Quân ngượng ngùng: "Tôi, vậy tôi có thể hẹn cậu không?"

Chu Nam Sơ: "Để lúc đó tôi nhắn tin cho cô nhé."

Lâm Văn Quân ngạc nhiên mở to mắt, không giấu nổi niềm vui trên mặt, cười nói: "Được, được, tôi chờ cậu."

Khi Chu Nam Sơ dắt Chu Tử Ngang đến trạm xe bus, cậu bé mỉm cười tinh nghịch, nói bằng giọng non nớt: "Ba ơi, ba sắp hẹn hò với cô Lâm phải không ạ?"

Chu Nam Sơ bật cười: "Con học từ này ở đâu vậy?"

Chu Tử Ngang nói: "Mấy bạn nhỏ khác cứ bám lấy con, bảo con hẹn hò với mấy bạn."

Chu Nam Sơ bế Chu Tử Ngang lên, véo má cậu bé nói: "Không ngờ con nổi tiếng thế."

Chu Tử Ngang chu môi đáp: "Con chẳng thích thế đâu, ngày nào cũng bị người này ôm người kia hôn, phiền lắm ."

Lâm Văn Quân cũng từng nói, nhiều bạn nhỏ trong trường mẫu giáo coi cậu bé như con gái, cứ đuổi theo đòi Chu Tử Ngang làm bạn gái, làm vợ.

Bạn nhỏ Chu Tử Ngang có vẻ thực sự phiền não về chuyện này, nhưng Chu Nam Sơ cũng chẳng biết giúp con giải quyết thế nào, vì Chu Tử Ngang hoàn toàn thừa hưởng gen trội của Tần Mộc, đường nét tinh tế, làn da trắng mịn, vô cùng đẹp đẽ dễ thương, khó mà không được yêu thích.

Nhưng Chu Nam Sơ và Tần Mộc, một người là Beta, một người là Alpha trội, nên khả năng Chu Tử Ngang phân hóa thành Omega rất thấp, hơn nữa bạn nhỏ Chu Tử Ngang dù mới hơn ba tuổi nhưng khí chất nam tính hoàn toàn không thiếu.

Chu Nam Sơ cười: "Được người khác thích thì nên vui chứ."

Chu Tử Ngang chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn Chu Nam Sơ: "Vậy ba có thích cô Lâm không?"

Lâm Văn Quân biết Chu Nam Sơ là ba đơn thân nhưng cô không biết Chu Tử Ngang là do chính cậu sinh ra.

Thực ra Chu Nam Sơ cũng muốn tìm một Beta làm để đồng hành cả đời, đây có lẽ là lựa chọn tốt nhất của cậu.

Lâm Văn Quân rất tốt, chắc chắn sau này cũng sẽ là một người vợ tốt nên Chu Nam Sơ có ý muốn tiến thêm bước nữa với cô.

Chỉ là Chu Nam Sơ do dự về vấn đề con trai, cậu nên nói với Lâm Văn Quân hay giấu kín mãi mãi đây. Dù sao để phụ nữ chấp nhận nửa kia của mình đã sinh con với người khác, và chấp nhận nửa kia có một đứa con là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Nếu sau này bọn họ thực sự ở bên nhau, Chu Nam Sơ vẫn hy vọng mình có thể có trách nhiệm với Lâm Văn Quân.

Chu Nam Sơ chọc chọc vào trán cậu bé, nói: "Con còn nhỏ, đừng quan tâm quá đến chuyện người lớn."

"Chờ con lớn lên, con cũng muốn đẹp trai như thế."

Chu Nam Sơ theo ngón tay ngắn mũm mĩm của Chu Tử Ngang nhìn về phía biển quảng cáo khổng lồ trên tường trung tâm thương mại đối diện.

Nhìn rõ người mẫu quảng cáo, cậu ngẩn người một lúc.

Trong biển quảng cáo, Mạnh Thư Cẩn để tóc lửng màu xanh đen, kiểu tóc rất tùy ý, nửa thân trên loã lồ, cơ bụng lộ rõ, hình xăm từ cổ đến ngực và cánh tay tô điểm thêm vẻ đẹp trai phóng khoáng, nửa thân dưới chỉ mặc quần bó sát màu đen, ngồi trên ghế sofa da cổ điển, thân trên hơi nghiêng về phía trước, hai tay buông thõng trên đùi, miệng ngậm một sợi dây chuyền đá sapphire, bốn khuyên tai kim cương bên trái được chỉnh sửa lấp lánh, ánh mắt đầy hoang dã, khóe miệng hơi cong lên toát ra vẻ kiêu ngạo như một con thú hoang quyến rũ khiến người ta không thể rời mắt.

Đây có lẽ là ảnh người mẫu quảng cáo mới của Mạnh Thư Cẩn cho thương hiệu trang sức này.

Phải công nhận bức ảnh chụp rất tuyệt, toát lên hết vẻ đẹp trai, phóng khoáng, kiêu ngạo, hoang dã của Mạnh Thư Cẩn.

Chu Nam Sơ: "Con thấy người kia đẹp trai à?"

Dù Chu Tử Ngang có thể giao tiếp với Chu Nam Sơ nhưng vẫn chỉ là một đứa trẻ, cậu bé còn chưa hiểu nhiều chuyện, đương nhiên càng không thể hiểu cảm xúc của ba mình, cậu bé tưởng ba buồn vì mình khen người đàn ông trong ảnh đẹp trai, bèn nói: "Trong lòng con ba đẹp trai nhất!"

Nói xong còn hôn Chu Nam Sơ một cái.

Chu Nam Sơ cười nói: "Cục cưng của ba miệng ngọt nhất trên đời."

Bạn nhỏ Chu Tử Ngang liền cười vui vẻ.

Lúc này xe bus đến, Chu Nam Sơ bế con lên xe.

Khi xe bus chậm rãi lăn bánh, Chu Nam Sơ vô thức quay đầu nhìn lại tấm ảnh quảng cáo của Mạnh Thư Cẩn.

Sau khi Mạnh Thư Cẩn vào giới giải trí được đào tạo chuyên nghiệp, hắn càng trở nên đẹp trai hơn, có thể dùng từ "kinh diễm" để miêu tả.

Chu Nam Sơ do xem tin tức trên mạng mới biết được một số thông tin, nghe nói Mạnh Thư Cẩn ban đầu chỉ hoạt động trong giới thời trang nhưng độ nổi tiếng của hắn quá cao, số lượng fan hâm mộ đông đảo, chỉ mất hai năm đã trở thành ngôi sao hạng A, nên có nhiều lời mời đóng phim tìm đến hắn.

Trước đây Mạnh Thư Cẩn hình như đều từ chối, nói mình không biết diễn xuất, có lẽ vì quá nhiều người mời nên gần đây hắn có vẻ đã đóng một bộ phim, chỉ là chưa xác định thời gian ra mắt.

Vừa quay xong đã lan truyền tin đồn với nữ chính, nhưng trước kia khi làm người mẫu hắn cũng có rất nhiều tin đồn.

Chu Nam Sơ không biết những tin đồn này thật giả ra sao, cậu không phải cố tình đi theo dõi những chuyện này, chỉ là hiện tại Mạnh Thư Cẩn quá nổi tiếng, một chút gió thổi cỏ lay cũng là tin tức hot search, đôi khi Chu Nam Sơ không muốn quan tâm cũng khó.

Thực ra cậu cảm thấy Mạnh Thư Cẩn có tin đồn mới là bình thường, với tư cách là Alpha trội, dù là ngoại hình hay thân hình, mọi mặt đều gần như hoàn hảo.

Chu Nam Sơ nghĩ những người đã từng hợp tác với Mạnh Thư Cẩn, chắc chẳng có mấy ai có thể chống lại sức hấp dẫn của hắn, không có tin đồn mới là bất thường.

Song bây giờ cũng chẳng liên quan gì đến cậu nữa.

Cuộc sống hiện tại của hai người đã không còn bất cứ giao điểm nào.

Về đến nhà, Tống Sâm Nghiêu đã nấu xong cơm.

Chu Nam Sơ dẫn Chu Tử Ngang đi rửa tay, rồi đưa cậu bé đến bàn ăn cơm.

Sau khi Chu Tử Ngang vào mẫu giáo, Chu Nam Sơ đã nói với vú nuôi không cần đến giúp trông con nữa.

Chu Nam Sơ biết công ty của bọn họ chắc chắn có thể liên lạc được với Tần Mộc nên cậu nhờ bà chuyển lời rằng không cần tiếp tục gia hạn.

Tuy nhiên, trong hai năm qua, mỗi năm Chu Nam Sơ đều nhận được một khoản tiền từ Tần Mộc gửi đến.

Lần đầu tiên Tần Mộc chuyển tiền cho cậu hai mươi vạn, nhưng năm thứ hai chuyển bốn mươi vạn, năm thứ ba là sáu mươi vạn, mỗi năm tăng thêm hai mươi vạn.

Có lẽ Tần Mộc hiểu rõ chi phí nuôi con sẽ ngày càng nhiều, nên mỗi năm số tiền hắn chuyển cũng tăng lên.

Mặc dù Chu Nam Sơ vẫn chưa tiêu số tiền này nhưng cũng không từ chối, dù sao tiền cấp dưỡng là phí Tần Mộc nên trả.

Ngày hôm sau đi làm, cậu phát hiện mọi người đều đang xì xào bàn tán.

Chu Nam Sơ nghi hoặc hỏi đồng nghiệp ngồi cạnh: "Chuyện gì vậy? Sao trông mọi người có vẻ bất an thế?"

Đồng nghiệp đó trả lời: "Hôm qua cậu chắc không xem nhóm chat của công ty phải không?"

Chu Nam Sơ: "Ừm, sao vậy? Hôm qua tôi hơi bận."

Chu Nam Sơ vừa lấy điện thoại ra định lướt qua nhóm công việc thì nghe đồng nghiệp đó nói: "Công ty chúng ta bị thâu tóm rồi."

Cậu sững người: "Sao lại đột ngột thế?"

Đồng nghiệp đáp: "Đúng vậy, hình như hôm qua mới ký xong hợp đồng, ôi, không biết có bị cắt giảm nhân sự không nữa."

Công ty bị thâu tóm thường kèm theo là nguy cơ nhiều nhân viên bị sếp mới sa thải.

"Chắc không đâu nhỉ? Mà công ty nào thâu tóm chúng ta thế?"

Chu Nam Sơ hơi đau đầu, công ty đầu tiên cậu thực tập sau khi tốt nghiệp chính là đây, sau đó thấy cũng tốt nên chuyển chính thức và yên tâm ở lại.
Giờ công ty đột nhiên bị thâu tóm, vả lại không biết sếp mới đến tính cách thế nào, nếu thật sự cắt giảm nhân sự, không biết cậu có bị sa thải không.

Đồng nghiệp đáp: "Là Tập đoàn Tiêu thị."
____

250 vote up tiếp nha~

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me