TruyenFull.Me

[ Edit - Caoh ] Sau Khi Bị Bạn Trai Bạn Thân Ngủ Nhầm

99. Hai Điểm Hồng Nhạt

Hibernapbby

Ăn cơm tối xong, Lục Thời Nghiên cần tắm rửa.

Thẩm Nam Sơ tìm cho anh một bộ quần áo, rồi dẫn anh vào phòng tắm.

"Anh tự làm được không?" Cô vừa định nói giúp anh tắm, nhưng anh từ chối.

"Được, đừng lo." Lục Thời Nghiên mỉm cười, mò mẫm đi về phía trước, tìm vị trí vòi hoa sen.

"Vòi sen ở đây, đây là dầu gội, khăn tắm..." Thẩm Nam Sơ dẫn anh tới xác nhận vị trí, nhưng thật lòng cô vẫn cảm thấy đối với anh hơi khó khăn.

Căn nhà này không có bất kỳ thiết kế hỗ trợ nào, phòng tắm chật hẹp, lại thêm đồ đạc của Diệp Đồng bày bừa khắp nơi, trên sàn dưới kệ đều đầy, còn kê thêm mấy cái giá vào, người bình thường ở bên trong cũng phải cẩn thận, huống chi là người mù.

"... Thật sự không cần em giúp sao?" Trước khi đi ra ngoài Thẩm Nam Sơ vẫn có chút không yên lòng, ngã trong không gian chật hẹp như vậy cũng không phải chuyện đùa.

"Không sao, mấy ngày nay anh đều tự tắm, em ra ngoài đi." Lục Thời Nghiên an ủi.

Thẩm Nam Sơ chỉ đành ra khỏi phòng tắm, cô nhìn anh đóng cửa lại, nghe tiếng vòi hoa sen bên trong mở ra, cuối cùng cũng yên tâm.

Dọn dẹp giường ngủ lộn xộn một lượt, Thẩm Nam Sơ chuyển toàn bộ đồ đạc của Lục Thời Nghiên về phòng ngủ.

Một người bệnh nặng mới khỏi như anh, đang cần nghỉ ngơi, huống chi chiếc ghế sô pha kia rõ ràng không phù hợp với vóc dáng của anh.

Cô lại dọn dẹp phòng khách một lượt, chủ yếu là dọn những đồ đạc của Diệp Đồng đặt chắn lối đi vào.

Làm xong những việc này, đã hơn một tiếng đồng hồ, Thẩm Nam Sơ quay lại phòng tắm xem, phát hiện Lục Thời Nghiên thế mà vẫn chưa ra.

Cô thấy hơi lạ, tiến lên gõ cửa: "Thời Nghiên, anh còn chưa xong sao?"

Bên trong im lặng một lúc mới truyền ra tiếng nói: "Ừ, sắp xong rồi."

Thẩm Nam Sơ đợi một lát, lại nghe thấy bên trong truyền đến một tiếng động mạnh, hình như là va vào thứ gì đó, người đàn ông khẽ kêu lên một tiếng, ngay sau đó là tiếng đồ vật rơi xuống đất.

"Thời Nghiên?" Thẩm Nam Sơ có chút lo lắng.

"Không sao, lát nữa anh ra ngoài." Giọng Lục Thời Nghiên nghe vẫn còn bình tĩnh.

Cô đợi thêm nửa tiếng, anh mới từ trong phòng tắm bước ra, người ướt sũng.

Quần thì ổn, nhưng áo lại mặc ngược, trên tóc còn dính xà phòng.

Thẩm Nam Sơ nhìn vào phòng tắm, phát hiện một cái giá đã đổ.

Nhưng vật dụng rơi xuống đã được anh sắp xếp gọn gàng vào góc, ngay cả chai lọ trên kệ cũng được bày ngay ngắn trên sàn.

Đôi khi Thẩm Nam Sơ rất khâm phục Lục Thời Nghiên, thậm chí cô không thể tưởng tượng nổi anh đã lần mò làm những việc này như thế nào.

"Bên trong... Không bị anh làm lộn xộn chứ?" Anh đứng ở đó, giọng nói có chút lo lắng.

"Không có." Thẩm Nam Sơ vào lấy khăn mặt đi ra, vỗ vỗ vai anh: "Cúi đầu xuống."

Lục Thời Nghiên không hiểu lắm, nhưng vẫn ngoan ngoãn cúi đầu.

Thẩm Nam Sơ dùng khăn đó lau sạch xà phòng còn sót lại trên đầu anh.

"Có phải chưa rửa sạch không?" Anh cúi đầu, hơi ngẩng lên nhìn cô, đôi mắt trong veo như vừa được rửa sạch, lóe lên ánh sáng.

Không biết có phải do hơi nóng phả vào hay không, Thẩm Nam Sơ thấy mặt anh hơi đỏ.

Biểu cảm lúc này của anh rất giống một đứa trẻ làm sai bị ba mẹ phát hiện, lo lắng mà lại có chút ngượng ngùng.

Thẩm Nam Sơ không nhịn được, xoa xoa mặt anh, cười nói: "Không sao, từ từ chúng ta sẽ quen."

Lục Thời Nghiên ngẩn người ra một giây, ánh mắt vô hồn mờ mịt chớp chớp, đợi đến khi hiểu, nét mặt anh bỗng nhiên giãn ra, khóe miệng vô thức cong lên, anh cụp mắt xuống, lẩm bẩm lặp lại lời của cô: "Từ từ chúng ta sẽ quen."

Lau khô xà phòng, Thẩm Nam Sơ đặt khăn xuống, tiến lên nắm lấy áo phông của anh, định giúp anh cởi ra.

Ngón tay ấm áp không biết đã chạm đến đâu, Lục Thời Nghiên bỗng cứng người, bụng dưới đột nhiên căng lên.

Anh phản ứng rất nhanh, đưa tay giữ chặt cổ tay cô, đôi mắt nặng nề nhìn xuống.

Thẩm Nam Sơ giật mình vì phản ứng của Lục Thời Nghiên, tưởng anh không biết cô đang làm gì, vội vàng giải thích: "Anh mặc áo ngược, để em cởi ra giúp anh."

"Ừ." Lục Thời Nghiên đáp một tiếng, tay vẫn giữ trên cổ tay cô.

Anh nắm lấy cổ tay mảnh khảnh đó, ngón tay vô thức vuốt ve làn da mịn màng, ngón cái mấy lần muốn luồn vào trong ống tay áo cô, cuối cùng vẫn kìm nén lại.

Lục Thời Nghiên buông tay cô ra, yết hầu chuyển động nói: "Anh tự làm được."

Thẩm Nam Sơ đương nhiên không ý kiến, lùi lại hai bước để anh cử động.

Hai tay người đàn ông đan chéo, cởi chiếc áo phông trắng trên người ra.

Dưới ánh đèn, anh đứng đó với bờ vai rộng, eo thon, cơ bắp săn chắc, thân hình khỏe mạnh tỏa ra ánh sáng mượt mà, trên lồng ngực, là hai điểm hồng nhạt...

________________________

40-50 🌟 1 chương nhe các tình yêu 💖

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me