TruyenFull.Me

[Edit-H] Nhân Duyên Trời Cao Đã An Bài- A Sấu A

☁️Chương 5: Ăn dương vật cho cậu

h0se0l0jiiii

Nữ sinh kia bị Chu Giải đe dọa như vậy thì không dám nói tiếp nữa, cô vẫn luôn thích Chu Giải, cho nên sau khi biết được Chu Giải có vị hôn thê thì rất tức giận, mới cố ý nói ra lời này để kích thích Nam Hoàn.

Tuy cô ta trút giận lên người Nam Hoàn như vậy, nhưng vốn Chu Giải nóng tính, sợ cậu tức giận, nữ sinh kia cũng không dám nói chuyện nữa.

Nam Hoàn bị bộ dáng bạo lực của Chu Giải dọa sợ, không nghĩ tới cậu lại tốt như vậy.

Nam Hoàn nhịn không được mặt đỏ, nhỏ giọng nói với cậu: “Cảm ơn anh trai, anh thật tốt.”

Được cô khen một câu như vậy, Chu Giải lại cảm thấy xong đời.

Vừa nãy cậu chân nhanh hơn não hoàn toàn không nghĩ tới, che chở cho cô, bị cô càng thêm thích như vậy, hiện tại vừa thấy, Nam Hoàn lại càng thêm thích cậu rồi.

Cậu có chút bực bội.

Sợ Nam Hoàn càng thích mình hơn, ngữ khí Chu Giải càng thêm đánh vỡ ý tưởng của cô: “ Cô cho rằng tôi đang giúp cô sao? Tôi chỉ cảm thấy miệng cô ta quá thối, cô có phải nhà quê hay không chẳng lẽ cô còn không biết? Cô ta nói có sai đâu?”

Nam Hoàn vừa rồi còn rất vui vẻ, nghe thấy miệng Chu Giải khốn nạn như vậy, lại ủy khuất đô đô miệng: “ Anh trai, anh quá xấu rồi.”

Chu Giải còn ngượng ngùng sờ sờ chóp mũi.

Chu Giải hoàn toàn không học tiết tự học mà đi xuống quầy bán quà vặt mua nước uống.

Hai tên huynh đệ nhìn thấy cậu đi rồi, nhanh chân đi ra ngoài theo.

Ba người đứng ở cửa quầy bán quà vặt cửa.

Hai tên huynh đệ kia mua nước có ga, đứng ở cửa uống, nhìn Chu Giải một bên uống nước một bên như suy tư gì đó, còn tưởng rằng cậu đang nghĩ đến chuyện chơi game thua ngày hôm qua.

Lục Tức an ủi cậu: “ Anh, em thừa nhận ngày hôm qua em mắng anh có hơi quá lời, dù sao thì lòng tự trọng của anh cũng rất mạnh. Trước giờ chưa từng thất bại, mà ngày hôm qua thua thảm thiết như vậy, cũng không phải là do anh muốn thế, em xin lỗi anh vậy. Chơi game ấy, thua cũng là chuyện thường, về sau lại thắng là được, nếu không chiều nay tan học, chúng ta đi tiếp không?”

Chu Giải một chữ cũng không nghe vào, nhìn chằm chằm vào quầy bán quà vặt.

Bên cạnh Lục Cảnh nhìn thấy tình huống này thì cảm thấy xong đời: “ Đại ca khẳng định là bởi vì cảm thấy thua thật mất mặt, hôm qua mới rời đi sớm như vậy, mày đừng đâm chọc anh ấy nữa.”

Chu Giải uống xong chai nước khoáng uống ném vào thùng rác ở một bên, “ Tụi bây nói rất đúng, đó là ba tao phân phó tao làm, không phải tự tao muốn, cho nên không liên quan tao.”

Hai tên huynh đệ: “???”

Bọn họ còn chưa kịp nói chuyện, đã thấy Chu Giải đi vào quầy bán quà vặt, chộp lấy một hộp tẩy, ba hộp bút bi, bút chì, bút máy còn có hộp bút chì và vở vào trong lòng ngực.

Hai tên huynh đệ: “???”

Chu Giải nghiêm túc chọn lựa, nhìn thấy một tập bọc sách, chọn chọn, lại hỏi: “ Ông chủ, sách này của ông sao lại không có màu hồng nhạt? Có màu hồng nhạt không? Cháu muốn màu hồng nhạt. Còn có cái này có màu hồng nhạt hay không, hồng nhạt đều lấy ra đây, cháu muốn hồng nhạt.”

Hai tên huynh đệ: “???”

Chu Giải đi xuống một chuyến, khi trở về mang theo hai tên huynh đệ kia của cậu, xách theo bao lớn bao nhỏ, đồ vật đặc biệt nặng, trực tiếp đặt ở trên bàn Nam Hoàn.

Nam Hoàn bị nhiều đồ vật như vậy dọa đến, nhiều như vậy……

Chu Giải trở về liền ngồi xuống, Nam Hoàn kinh ngạc nhìn cậu, hỏi: “Anh…… Anh trai, anh mua cho em sao?”

Chu Giải không thừa nhận: “Cái gì tôi mua cho cô cũng là ba bảo tôi mua, ba nói không mua cho cô, tối hôm nay tôi đừng hòng trở về, lời hôm qua ba tôi nói cô đã quên sao?”

Nam Hoàn nghe thấy lời này lại nhìn đến đống đồ trên bàn, một mặt ảo não: “ Nhưng mà thế này cũng quá nhiều, quá lãng phí, không cần nhiều như vậy đâu, anh mua cho em một cái là được, nhiều như vậy em dùng cũng không hết á. Vậy cũng quá lãng phí, có thể trả lại không?”

Chu Giải bị lời cô nói chọc cho nóng nảy: “Cho cô thì cô cầm đi, trả gì mà trả, không cần thì ném đi.”

Nam Hoàn nghe được lời này mặt lại hồng hồng, nhiều văn phòng phẩm như vậy, cô nhìn vui vẻ, thừa dịp trước khi đi học, hủy đi hủy đi.

Chu Giải thấy cô như vậy thì mặc kệ cô, ngã đầu liền ngủ.

……

Tan học buổi chiều, Nam Hoàn đi theo Chu Giải tới trung tâm thương mại lớn ở gần trường.

Vẫn là lần đầu tiên cô nhìn thấy trung tâm thương mại xa hoa như vậy, bị kinh ngạc đến ngây người, tròng mắt chăm chú nhìn chằm chằm, bước chân đuổi không kịp cặp chân dài của Chu Giải, đi đường đặc biệt nhanh, vốn dĩ cho rằng đồ nhà quê kia sẽ đuổi kịp, nhưng cậu cũng đã đi đến lầu hai, nhóc quê mùa kia vẫn còn ở dưới lầu nhìn ngắm, cậu bị cô làm cho tăng xông rồi, sao nhóc này chân lại ngắn như vậy.

Chu Giải quay lại xách theo cô đi, Nam Hoàn vừa vào đã nhìn thấy có người đang ăn kem, cây kem kia không tròn tròn giống như kem ở quê cô, cũng không phải mua trong quầy bán quà vặt, là có thể bài trừ tới.

Một cục bông xốp, thoạt nhìn trông rất ngon.

Cô nói với Chu Giải: “Ca ca, bọn họ đang ăn kem sao? Anh có thể mua cho em một cái không? Cứ trừ cho tiền sính lễ kết hôn được không?”

Chu Giải: “……”

Chu Giải nghe được lời này nhìn thoáng qua đứa trẻ ở bên cạnh, ăn kem Italy, đồ nhà quê này ngay cả kem cũng chưa từng được ăn sao?

Chu Giải trầm mặt: “Không mua.”

…… Ba phút sau, Nam Hoàn ăn kem đi theo sau lưng Chu Giải, chân ngắn nhỏ nhanh chóng đuổi kịp: “Anh à chờ em với, kem này ăn ngon lắm, anh muốn ăn một miếng không?”

Chu Giải không ăn ngọt, đương nhiên không ăn, mau lẹ đưa cô đi mua quần áo, mua xong đi về, không muốn đi dạo linh tinh.

Nam Hoàn thích mặc váy, đi vào liền nhìn thấy cửa hàng bán chiếc váy nhỏ.

Chu Giải dừng lại ở một cửa hàng bán đồ tình thú, quả nhiên là bản tính đàn ông, thấy được một đống quần áo gợi cảm bên ngoài cửa kính là đi không nổi, nhìn chằm chằm mấy lần.

Nam Hoàn vốn cho rằng cậu sẽ cùng mình đi chọn váy, kết quả lại thấy cậu ở gian đồ lót nữ xem nửa ngày, bị làm cho tức chết rồi, gõ gõ vào đầu anh: “Không cho xem cái này!!!”

Chu Giải: “……”

……

Chu Giải mua cho Nam Hoàn rất nhiều đồ vật, bao lớn bao nhỏ đều mang về, Nam Hoàn nói không cần, nhưng Chu Giải nghĩ dù sao cũng là tiền mà ba cậu cho, đi vào cửa hàng mua một đống thứ linh tinh.

Nam Hoàn mang theo bao lớn bao nhỏ đồ vật trở về, mẹ Chu vừa vặn ở nhà nhìn thấy con trai như vậy thì đặc biệt vui mừng, con trai lớn rồi, biết mua đồ cho vợ rồi.

Chu Giải cảm thấy mệt chết rồi, quả nhiên, bất kể là đàn ông ở tuổi nào, cùng phụ nữ đi dạo phố đều là ác mộng, cậu cảm giác chân mình sắp tê liệt rồi.

Chu Giải lên lầu đi tắm rửa một cái, nghe thấy bên ngoài có động tĩnh, cậu tắm rửa xong liền đi ra ngoài, vừa đi ra, lại bị Nam Hoàn làm cho cáu đến hấp hối.

Cô trực tiếp ở trong phòng thay quần áo mà mặc kệ có thích hợp hay không thích hợp, cũng mặc kệ phòng có cậu hay không, trực tiếp cởi quần áo.

Cô cũng không e lệ, cũng không sợ bị cậu nhìn thấy.

Chu Giải tức giận gọi: “ Nhà quê!! Sao cô thay quần áo mà không vào nhà vệ sinh?”

Nam Hoàn cởi áo trên ra, nghe thấy lời này xoay người nhìn cậu: “Vì sao phải đến phòng vệ sinh thay? Đây là phòng của anh trai mà, sau này anh là chồng của em, cho chồng mình nhìn thì có gì chứ”

Chu Giải: “……”

Chu Giải cảm thấy cô thật là xấu, mông đôi diện với mặt cậu, thấy được mông Nam Hoàn phá lệ mượt mà, mặc quần lót cũng không thể che được hết cặp mông đầy đặn.

Quần lót bằng vải cotton đặc biệt đáng yêu, màu hồng nhạt.

DM, Chu Giải cảm thấy, mông Nam Hoàn thật lớn!

Cứ vô tư chổng lên trước mặt cậu, vậy mà chính cô cũng không biết động tác này của mình có bao nhiêu mê người.

Chu Giải phiền não vô cũng, đại khái là thân thể tươi trẻ, cho nên nhìn thấy hình ảnh này dương vật không nhịn được mà cửng lên.

Cậu cảm thấy xong đời rồi, sợ bị Nam Hoàn nhìn ra, cho nên đi vào trong phòng tắm, muốn loát ra.

Lần trước cậu đã cứng một lần, lần này lại như vậy.

Cậu điên rồi.

Lúc vào sốt ruột, không có đóng cửa, Nam Hoàn trực tiếp vào được.

Chu Giải ngồi ở trên bồn cầu loát dương vật, nhìn thấy cô tiến vào thì hoảng sợ, tay còn đang đặt trên dương vật mà loát.

Chu Giải xấu hổ muốn chết……

Nam Hoàn nhìn tình cảnh này, đi tới trước mặt cậu, “Anh à, anh thích bộ quần áo này đúng không?”

Chu Giải thấy trên người cô chính là bộ đồ tình thú lúc nãy cậu ngắm nghía ở cửa hàng đồ lót……

Đồ tình thú, làm bằng vải ren màu trắng, ở trước ngực và hạ thể hoàn toàn trong suốt, mặc vào không cần mặc đồ lót nữa, chỉ là lộ ra cặp vú và tiểu huyệt như ẩn như hiện.

Nam Hoàn nói cô đi mua đồ lót, Chu Giải khẳng định không thể đi theo, nếu đi theo không phải là biến thái sao? Cho nên cậu đứng ở bên ngoài chờ cô, cũng không biết cô mua bao nhiêu thứ, Nam Hoàn mua đồ lót cho mình xong, thấy Chu Giải thích bộ đồ ở bên ngoài cửa kính kia, cô liền mua.

Giờ mặc vào cho cậu xem.

Chu Giải bị cô dọa cho thần chí không rõ, Nam Hoàn trực tiếp ngồi xổm xuống, bắt được mệnh căn tử của Chu Giải, giống như ngày đầu gặp mặt đó bắt lấy đồ vật của cậu không buông.

Giây tiếp theo, cô há mồm ngậm cho cậu, đem quy đầu của cậu nhét vào trong miệng.

“Ngô……”

Chu Giải thân thể kích thích run run, dương vật chọc vào miệng cô: “Fuck, Nam Hoàn, cô bị điên à? Mau nhả ra, cô làm gì đó??”

……

【 tác giả có chuyện nói: Tiểu gầy người đọc đều có thể chỗ, bởi vì các nàng sẽ cho tiểu gầy đầu heo heo ~ mọi người trong nhà, hiểu ta ý tứ đi? 】

☀Truyện được đăng bởi Reine☀

Merry christmas everybody❤️❄️

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me