TruyenFull.Me

Lỡ Học Cùng Lớp Với Ker Của Mình!

Phiên ngoại 1.3 - Kẹo Huỳnh Quang, Bóng Ma Và Kiểm Điểm Trong Lò Bánh Mì

cnmm1909

Sau một ngày dài bị "vật lý hành xác" bởi chuỗi trò chơi như "Vượt chướng ngại vật leo đồi", "Tìm kho báu sinh thái" và "Ăn trưa kiểu lính đặc công", An Hạ chính thức... mất sạch mọi định nghĩa về nữ sinh nền nã.

Tóc bết mồ hôi, xoắn thành hình trái tim ngay giữa trán. Dép tổ ong một chiếc nhảy sang team bẹp lún, một chiếc đổi màu vì vết bùn "tình cờ" đá trúng. Tay áo trái rách nhẹ do trượt đất, tay phải dính tương ớt từ bữa trưa. Nhưng thần thái?

Thần thái vẫn ngút trời.

An Hạ bước về nhà sàn tập thể như thể vừa casting xong MV ca nhạc lấy bối cảnh chiến trường sinh thái.

Buổi tối – nhà sàn tổ 4

Căn phòng rộng, sàn gỗ bóng loáng, ánh đèn vàng ấm áp tạo cảm giác như đang quay sitcom học đường. Mỗi học sinh được phát một chiếc chiếu, một gối nhỏ và... hy vọng rằng đêm nay sẽ yên bình.

Thực tế thì – không.

Vì nhân vật tên An Hạ, vừa thấy đèn tắt là tâm hồn "nghệ sĩ prank" trỗi dậy.

– "Tụi bay ơi... ê tụi bay ơiiii~" – Hạ thì thào trong bóng tối, giọng như mời gọi buổi họp hội kín.

– "Gì? Tắt đèn rồi đó, đừng rủ chơi Uno nữa nha." – Một bạn nữ khàn giọng cảnh cáo.

– "Không Uno. Hồi chiều tớ nhặt được mấy viên... kẹo huỳnh quang! Đạo cụ trò chơi nè. Phát sáng trong bóng tối luôn!"

– "Rồi sao?"

– "Rồi tụi mình làm trò 'bóng ma dưới sàn', chạy dưới gầm nhà, chớp đèn, hú lên, dọa vài tiếng. Vui lắm!"

– "...Hạ à..."

– "Một chút thôi! Gây cười chứ không gây tội á!"

5 phút sau, cả nhà sàn bỗng thấp thoáng ánh sáng xanh lè chạy qua gầm sàn như hiệu ứng của một video TikTok dọa ma. Thi thoảng có tiếng "hú hú hú..." vang lên, y như âm thanh từ phim ma low-budget.

Mấy bạn yếu tim la lên thất thanh, có bạn cầm điện thoại bật livestream... cầu siêu cho bạn học, còn lại thì bò ra cửa sàn kiểm tra xem "có nên báo ban tổ chức không".

Đỉnh điểm là lúc một bạn nữ chui đầu xuống kiểm tra, thì bị đèn pin rọi thẳng vào mặt kèm tiếng hét:

"TRẢ ĐIỂM KIỂM TRA ĐÂY!!!"

Kết quả: một bạn khóc thút thít vì tưởng ma thật, ba bạn suýt rớt điện thoại, và một... An Hạ không thể nín cười, tự bại lộ luôn vị trí.

10 phút sau – bên ngoài nhà sàn

– "An Hạ. Ra đây." – Giọng nói trầm ổn vang lên.

Lâm Phong – tổ phó kỳ cựu – xuất hiện với ánh mắt như thể sắp đọc lệnh... truy cứu trách nhiệm hình sự nội bộ.

– "Ơ... Phong yêu quý, tớ chỉ góp phần khuấy động tinh thần đoàn kết!"

– "Cậu làm ba bạn nữ tưởng có ma thật. Một bạn xin về sớm vì hoảng loạn. Và... cô chủ nhiệm vừa nhắn tin hỏi vì sao có học sinh đang livestream cầu siêu với caption 'xin cho linh hồn con bạn em siêu thoát'."

Hạ nuốt nước bọt.

– "Tui... không lường trước được sức lan tỏa của trò chơi..."

Phong khoanh tay:

– "Cậu biết nội quy mục mấy ghi 'Không làm rối trật tự nghỉ ngơi tập thể' không?"

– "Mục 4... hoặc mục 7 gì đó... mà cũng tuỳ tình huống chứ! Nhà sàn này không có ma hơi uổng mà..."

Phong nhắm mắt, hít sâu như đang kiềm chế level cuối:

– "Phạt: đứng sám hối 10 phút, tớ đứng cạnh canh. Sau đó viết kiểm điểm 300 chữ."

– "Viết ở đâu?"

– "Viết dưới chăn. Không được làm ồn, không được thêm thơ lục bát, không được dùng emoji, và tuyệt đối không viết tắt."

– "Dưới chăn á?! Cậu có biết tui bị claustrophobia không?"

– "Tốt. Vừa kiểm điểm, vừa rèn khả năng khống chế cảm xúc."

Đêm – 23h30

Trong góc nhà sàn, An Hạ ngồi trùm chăn, điện thoại kê sát vở, ánh sáng le lói như đèn dầu thời xưa. Bên tai vẫn nghe tiếng bạn bè thở nhè nhẹ, còn lòng cô thì...

Rực lửa uất ức.

Cô viết:

"Em tên An Hạ, học sinh lớp 11A1. Tối nay em đã sử dụng kẹo huỳnh quang để giả làm bóng ma nhằm mục đích giải trí. Tuy nhiên, hành động này đã vượt quá mức vui đùa, gây ảnh hưởng đến tâm lý bạn bè và hình ảnh lớp trong mắt giáo viên..."

Dòng chữ nhòe mực do... mồ hôi trán rơi xuống.

Cô thầm lẩm bẩm:

– "Cái chăn này nóng như lò bánh mì..."

Ngay lúc ấy, một tin nhắn từ Phong gửi tới:

"Viết nghiêm túc. Không thêm phần cảm xúc kịch tính. Không vẽ con ma bên lề."

– "Đồ... tổ phó cảm biến tư tưởng!" – Hạ thì thầm nguyền rủa, rồi tiếp tục viết.

Sáng hôm sau – sân sinh hoạt

An Hạ xuất hiện với bộ dạng như zombie vừa thoát xác: mắt thâm như gấu trúc, tóc búi tạm bằng dây thun khẩu trang, tay cầm bài kiểm điểm ướt lốm đốm mồ hôi và nước mắt.

Cô giáo nhìn cô, thì thầm:

– "Con làm gì mà trông như chạy việt dã xuyên rừng?"

– "Con... viết kiểm điểm xuyên... khí hậu ạ."

Phong đứng bên, gật đầu, giọng đều như lệnh đã thu âm:

– "Bài kiểm điểm em An Hạ – nội dung đúng trọng tâm, không lạc đề, nét chữ run rẩy phù hợp với trạng thái ăn năn – chuẩn mẫu kiểm điểm dưới chăn trong điều kiện thiếu oxy."

Tối đó, An Hạ đăng story lên Instagram lớp:

"Lưu ý khi ở nhà sàn:
❌ Không giả ma dù có đạo cụ phát sáng.
❌ Không trùm chăn viết kiểm điểm nếu không muốn ướt mồ hôi như tắm.
✅ Tuyệt đối không đùa với tổ phó tên Phong."

Icon kèm theo: 👻🔥📝🧻📵

Cả lớp react = 😂
Phong react = 😐
Riêng Hạ... thầm hứa trong lòng:

"Tối nay sẽ ngủ ngon. Không kẹo. Không chăn. Không kiểm điểm."

(Mong là lời hứa không bị... phá sản vì bản chất khó ở yên.)

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me