
Mỗi Lần Cậu Cười, Trái Tim Tớ Lặng Lẽ Đổ Gục
7 lượt thích / 25 lượt đọc
"Cậu ấy ngồi ở dãy bàn gần cửa sổ, ánh nắng xuyên qua hàng mi cong dài, rơi nhẹ lên khóe môi đang mím chặt. Tớ nhìn cậu ấy mỗi ngày, từ phía xa, như một thói quen không thể bỏ."
Với người khác, Choi Yeonjun là học sinh năm 3 nổi tiếng lạnh lùng, đẹp trai, học giỏi và "đẹp trai" (nhấn mạnh lần nữa vì quá nhiều người thích). Cậu không cười với ai, không để ai lại gần, và cũng chẳng ai dám lại gần.
Nhưng với Choi Soobin, Yeonjun chỉ là một cậu thiếu niên đang âm thầm giấu trái tim đang đập rộn ràng trong lồng ngực.
"Tớ thích cậu. Từ rất lâu rồi. Nhưng cậu không cần phải biết."
Còn Soobin - cậu bạn cùng lớp với đôi mắt dịu dàng và nụ cười ấm như mùa xuân - lại cứ nhẹ nhàng bước vào cuộc đời Yeonjun, lặng lẽ, nhưng vững chãi như một bầu trời riêng.
"Cậu nghĩ tớ không biết à? Mỗi lần cậu quay đi, ánh mắt vẫn còn ở lại."
Một câu chuyện đơn phương không thật sự đơn phương. Một người lạnh lùng che giấu mọi cảm xúc. Một người dịu dàng âm thầm bước vào trái tim người khác. Khi hai tâm hồn im lặng giao nhau, liệu lời tỏ tình có nhất thiết phải cất thành tiếng?