TruyenFull.Me

Mùi Hương Của Những Ngày Gần Như Yêu

Chương 21: Mùi hương của những cuộc gặp gỡ tình cờ

Rin4801

Có những người bước vào đời ta không báo trước.

Như một cơn gió đầu mùa. Như một ánh nắng nghiêng vai cuối ngày. Như một nụ cười lướt qua trong quán cà phê lặng lẽ – rất đỗi tình cờ, rất nhẹ, nhưng để lại dấu vết không dễ xoá mờ.

Tôi từng gặp một người như thế.

Chúng tôi chỉ trò chuyện vài lần, không có lời hẹn, chẳng có mạng xã hội để giữ liên lạc. Đó là một buổi chiều tháng sáu, khi tôi ngồi một mình trong quán quen cũ – nơi tôi vẫn hay ghé qua những lúc thấy lòng trống trải. Người ấy ngồi bàn bên, cũng gọi cà phê đen không đường. Có lẽ tôi đã chẳng chú ý nếu không phải vì mùi hương thoảng qua – thứ hương trong veo như vải lanh phơi nắng, dịu nhẹ như những ký ức cũ vừa mới thức giấc.

Không phải là mùi hương tôi từng quen. Không gợi nhớ một người cụ thể nào. Nhưng lại có điều gì đó rất gần gũi – như thể tôi đã từng gặp người ấy trong một giấc mơ nào đó thuở trước.

Chúng tôi nói vài câu bâng quơ. Về thời tiết. Về vị cà phê hơi đậm hôm nay. Về chiếc máy phát nhạc của quán đang phát một bản tình ca cũ. Không ai hỏi tên ai. Không ai ngỏ ý gặp lại. Nhưng khi người ấy rời đi, tôi bất giác ngoảnh lại. Không phải vì nhung nhớ. Mà chỉ đơn giản vì... tôi muốn giữ thêm một chút khoảnh khắc ấy trong tim mình.

Tôi nhớ người đó – không phải vì một câu nói sâu sắc hay hành động đặc biệt. Mà là mùi hương họ mang theo. Mùi hương khiến tôi thấy lòng mình yên tĩnh đến lạ. Một mùi hương không thuộc về ai, nhưng lại khiến tôi chợt muốn tìm lại chính mình.

Những cuộc gặp tình cờ như thế, không để lại gì cụ thể. Không có đoạn kết. Không có lời tạm biệt sâu sắc. Nhưng chúng đánh thức trong ta một phần cảm xúc đã lâu không chạm tới. Một phần trái tim từng im lặng vì tổn thương, từng dè dặt vì sợ lặp lại những điều cũ.

Có thể vì thế mà tôi vẫn nhớ họ, dù họ chỉ đi ngang qua đời tôi như một chấm nhỏ trong bức tranh lớn.

Tôi đã từng viết về những người để lại mùi hương sâu đậm trong ký ức. Là người từng khiến tôi mỏi mòn chờ đợi trong ngày chia tay. Là người khiến tôi viết những bức thư chưa gửi. Là mùi hương ẩn giấu trong những ngày không nói gì, trong những lần gặp lại, trong những mùa mưa chầm chậm qua đời. Nhưng hôm nay, tôi viết về một mùi hương không gắn với nỗi đau, không chứa đựng hy vọng, càng không để lại tiếc nuối.

Chỉ đơn giản là sự chạm khẽ vào một góc mềm trong tâm hồn.

Khi tôi về nhà hôm đó, tôi không thấy buồn, không thấy thiếu hụt. Chỉ có cảm giác lòng mình dịu lại – như thể có ai đó đã khẽ gõ cửa trái tim tôi rồi đi, không cần bước vào, cũng đủ khiến tôi thấy mình vẫn còn nguyên khả năng cảm nhận và rung động.

Tôi cất mùi hương ấy trong trí nhớ như cách người ta giữ lại một bài hát nghe được trong tiệm sách, một bức tranh vẽ dở không cần hoàn thành, một tách trà nguội nhưng còn lưu hương trên đầu môi.

Tôi không mong gặp lại người ấy. Không phải vì không muốn. Mà là vì tôi biết, có những cuộc gặp không cần tiếp diễn. Có những người không phải để giữ lại – mà để nhắc ta rằng, trên đời này, vẫn còn những điều đẹp đẽ đến mà không cần lý do.

Sau hôm đó, tôi tìm thử mùi hương giống với người ấy trong tiệm nước hoa. Nhưng không có chai nào giống hẳn. Có loại gần giống, nhưng lại thiếu một chút ấm. Có loại giống phần dịu, nhưng lại hơi sắc lạnh. Và rồi tôi chấp nhận rằng: có lẽ mùi hương đó không dành để được cất giữ bằng lọ thuỷ tinh. Mà chỉ có thể được lưu giữ bằng trái tim đã một lần rung lên khi vô tình chạm phải.

Tôi hiểu rằng, không phải mùi hương nào cũng là một mối tình. Có những mùi chỉ là một làn gió. Nhưng là làn gió đủ làm ta mỉm cười giữa một ngày không có gì đặc biệt.

Cuộc sống vốn nhiều những mất mát, hụt hẫng và chờ đợi. Nhưng giữa tất cả điều đó, nếu ta còn có thể nhớ về một mùi hương tình cờ, một lần gặp gỡ không tên, thì đó là lúc ta biết – mình vẫn còn nguyên niềm tin vào những điều nhẹ nhàng.

Và đó là cách tôi giữ lại người ấy – không bằng tên, không bằng hình ảnh – mà bằng một mùi hương thoảng qua, đã đủ để an ủi tôi trong một buổi chiều từng nghĩ sẽ vô nghĩa.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me