[ViewJune] 9981 Câu Chuyện Về ViuChun
Vợ ngốc gọi tôi là chồng (2)
Sáng hôm sau, trời vẫn âm u như tâm trạng của View lúc bước ra khỏi phòng ngủ.Cô dụi mắt, bước từng bước chậm rãi ra khỏi cửa phòng - cảm giác như đêm qua chỉ là một giấc mơ kỳ quặc. Một cô gái lạ mặt, đội mưa đến nhà, gọi cô là chồng, rồi bất tỉnh nhân sự. Đến giờ nghĩ lại, View vẫn chưa chắc mình có tỉnh táo hay không.Nhưng tiếng hát líu lo từ trong bếp. "Chồng ơi chồng ơi~ nước nóng nè~" - như cái tát mạnh vào mặt cô. Không mơ. Là thật.View vỗ trán, lẩm bẩm: "Chắc mình chơi game nhiều quá nên não hỏng rồi..."Bước vào bếp, cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt cô là June - tóc buộc hai bên, mặc áo thun rộng của mình, đang lóng ngóng đun nước bằng ấm siêu tốc mà không cắm điện.-"June..."-"Dạaa?" - June quay lại, ánh mắt long lanh, nụ cười sáng chói như nắng tháng sáu, mà tiếc là hôm nay trời lại âm u.-"Cái ấm đó chưa cắm điện."-"Ơ?" - June nhìn xuống, rồi bật cười khúc khích. "Thì ra nước nó chưa nóng là vì vậy!"View nhìn lên trần nhà. Cô bắt đầu nghi ngờ bản thân đã cứu lộn người. Rồi lại nghi ngờ cuộc đời.Sau bữa sáng "tạm gọi là cháo yến mạch", do June nấu, View mở laptop, gõ vài dòng tìm kiếm: Người mất trí nhớ đến nhà người lạ - xử lý thế nào? Kết quả đầu tiên khuyên nên đưa người đó đến đồn cảnh sát hoặc bệnh viện để xác minh thân nhân.-"June." - View gọi, giọng nhẹ nhàng như thể đang dỗ trẻ con. "Em nhớ chị nói hôm nay mình sẽ đến đồn cảnh sát, đúng không?"June đang chơi game trên điện thoại View - tựa game mà View chưa chơi xong màn 10 - ngẩng lên. "Không đi!"-"Không phải em muốn tìm người thân sao?"-"Không cần. Em đã tìm thấy người thân rồi." - Nàng tươi cười, chỉ vào... View.-"Không. Không. Không phải vậy. Ý chị là... ba mẹ, bạn bè, người thân thật của em, hiểu chưa?"June lắc đầu. "Em chỉ nhớ mỗi chồng thôi."-"Lại nữa rồi..." - View thở dài. "June, chị nghiêm túc đấy. Chị không thể giữ em ở đây mãi được. Lỡ người nhà em đang tìm em thì sao?"-"Không đâu. Em chắc chắn không ai tìm đâu."-"...Sao em biết?"-"Vì... nếu có người tìm thì em đã không bị rơi vào thế giới này rồi."View chớp mắt. "Thế giới gì?"June im bặt. Nhìn View. Rồi quay mặt đi.-"Ý em là... cuộc sống này á!" - June chữa cháy, cười gượng. "Tự dưng em chỉ nhớ chồng thôi, thì chắc là ông trời cho em cơ hội sống lại, để được yêu thương từ đầu!"-"Em xem phim xuyên không nhiều quá rồi đấy..."Thấy June kiên quyết không chịu đi, View bèn giả vờ đồng ý: "Thôi được, không đến đồn cảnh sát nữa. Nhưng em ngồi đây đợi chị đi siêu thị chút nhé."June chớp mắt. "Chị đi một mình á?"-"Ừ. Không lâu đâu. Mua ít đồ ăn."-"Không chịu đâu." - June xị mặt, nhảy phắt lên, bám lấy cánh tay View. "Em đi với chồng!"-"Không được. Trời sắp mưa nữa đó."-"Thì em mang dù."-"June!"-"Chồng!!!"Cuối cùng, View chịu thua, đổi chiến lược. "Nếu vậy... chị cho em lựa. Một là ở nhà, đợi chị. Hai là đi đồn cảnh sát."June lập tức... chui xuống gầm bàn.View trố mắt. "Em làm gì vậy?!"-"Không đi! Không đi đâu hết!" - Giọng June nghẹn lại. "Chồng muốn đuổi em đi..."-"Không ai đuổi em hết... Nhưng em không thể cứ ở đây mà không biết mình là ai!"-"Em biết mà!" - June ngẩng lên, mắt hoe đỏ. "Em là vợ của chồng. Vậy không đủ sao?"Câu nói khiến View đứng hình. Cô không biết nên tức giận, thương hại hay bật cười. Nhưng trong đôi mắt đó - dù ươn ướt nước - không có vẻ gì là lừa dối. Chỉ có sự ngây thơ đến mức nguy hiểm.Cô thở dài. Ngồi xuống cạnh bàn, thấp giọng:-"June à, chị không ghét em. Nhưng nếu em không hợp tác, chị không giúp được gì đâu."June nín khóc. Chống cằm lên gối. Nhìn View một cách đáng thương: "Em chỉ muốn được ở bên chồng thôi..."View xoa trán. "Tạm thời thì được. Nhưng... có điều kiện."-"Mười điều kiện cũng chịu!"-"Đầu tiên: không được gọi chị là chồng trước mặt hàng xóm. Người ta hiểu lầm."-"Vậy gọi gì?"-"Chị View."-"...Chồng View?"-"Không có 'chồng' gì hết."June gật đầu, rồi mím môi: "Vậy em gọi là... 'chị yêu' nha?"View suýt phun nước.Ba ngày sau, cuộc sống chung của họ dần trở nên... bất ổn theo cách ổn định.View đi làm ca tự do buổi chiều - công việc edit video. Sáng thì cô ở nhà, cố gắng tìm hiểu thông tin về June qua mạng. Nhưng lạ kỳ thay, chẳng có dữ liệu nào trùng khớp với khuôn mặt của cô gái ấy.Còn June, ngoài việc tự nhận là "vợ", thì cư xử không khác gì một chú mèo con ngơ ngác. Nàng không biết cách dùng máy giặt, nấu ăn thì như đang làm thí nghiệm hóa học, và có niềm đam mê kỳ lạ với... lau kính cửa sổ.-"June, em đang lau cửa bằng... dầu gội đầu hả?"-"Thì thấy nó bóng mà!"Nhưng cũng có những lúc, View nhìn thấy June ngồi bên cửa sổ, tay đặt lên mặt kính, ánh mắt xa xăm như đang nhớ một điều gì đó đã lạc mất.-"Em đang nghĩ gì vậy?" - View từng hỏi.June cười nhẹ. "Em nghĩ... nếu thật sự có ai đó đang tìm em, thì họ có buồn không khi thấy em đang rất vui ở đây?"View không biết trả lời thế nào.Đôi khi cô nghĩ June đang diễn. Nhưng rồi lại thấy chẳng ai diễn được ánh mắt ấy - ánh mắt vừa ngây thơ, vừa đầy mâu thuẫn, như thể tâm trí cô gái ấy kẹt giữa hai thế giới.Đêm hôm đó, View đang ngồi edit video thì nghe tiếng bước chân nhẹ nhàng phía sau. Quay lại, cô thấy June khoác chăn, lò dò bước tới.-"Không ngủ được hả?"June gật đầu. "Em sợ..."-"Sợ gì?"-"Sợ sáng mai chồng biến mất."Tim View khẽ chùng xuống. Cô không giỏi dỗ dành ai, nhất là những người khiến cô vừa bực vừa thương thế này.-"Không biến mất đâu. Chị đâu có rảnh."-"Vậy... chồng ngủ với em nha?"View khoanh tay. "Một mét."June nhếch môi. "Nửa mét cũng được..."-"June!"June cười hì hì, rồi nói nhỏ: "Vậy... em nằm cạnh chồng nhưng quay lưng, không ôm, không đụng, không làm gì hết. Em hứa."View thở dài lần thứ 9981 kể từ khi gặp cô gái này.-"Rồi, một lần thôi đó."June lon ton chạy đi trải nệm dưới sàn phòng ngủ View, tự chui vào chăn, rồi lí nhí: "Chị yêu ngủ ngon nha."-"Ừ, ngủ đi."-"Chị yêu nè..."-"Gì?"-"Em thương chị yêu lắm á."View im lặng.Chỉ khi June ngủ say, hơi thở đều đều, View mới nghiêng đầu nhìn nàng thật kỹ. Khuôn mặt ấy, chẳng có vẻ gì là nguy hiểm. Chỉ là... kỳ lạ.Rất kỳ lạ.Giống như một câu đố mà cô bất đắc dĩ phải giải.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me